Tình đầu thường rất khó quên.. thì ra, khó quên là bởi vì chúng ta đã không thể giữ được nó.
Giá như lúc ấy, hai chúng ta đủ chín chắn, đủ trưởng thành, suy nghĩ thấu đáo một chút thì có lẽ sẽ không đánh rơi nhau?
Giá như hai chúng ta không gặp nhau vào cái thời điểm của tuổi trẻ bồng bột đó thì đã có thể ở bên nhau?
* * *
Đến căn tin trường.
Vì đang là giờ ra chơi nên căn tin vô cùng đông người, mọi người phải chen chút lẫn nhau mà đi.
Hạ An thấy vậy thì bảo Duy Khải cứ đứng ở ngoài đợi cô, không cần phải vào trong.
Được cái Duy Khải cũng ngoan ngoãn nghe lời nên chịu đứng ở ngoài.
Hạ An đi vào trong vì hơi đông người nên mất một lúc mới có thể mua được cây viết, lấy viết xong còn phải đợt tới lượt mình tính tiền nữa.
Tính tiền xong thì Hạ An đi ra ngoài, nhưng trong lúc bước đi thì cô có vô tình lướt ngang qua một đám học sinh.
Trong đám đó toàn là nữ, khoảng chừng năm, sáu người thôi.
Nhìn thấy Hạ An đi qua thì bọn họ ngoáy đầu lại nhìn một hồi rồi chụm lại xì xầm bàn tán với nhau.
Vì ở khoảng cách gần nên Hạ An đã vô tình nghe được cuộc nói chuyện của họ.
"Ê, tụi bây biết con nhỏ đó không? Nó đang cặp bồ với Duy Khải đó." Cô bạn đó vừa nói vừa chỉ tay về phía Hạ An.
"Gì? Thiệt không vậy trời? Mày đừng nói tào lao đó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3384407/chuong-76.html