Cây viết của Hạ An đang viết bài thì hết mực ngang.
Nhân lúc giờ ra chơi, cô phải tức tốc chạy xuống căn tin trường để mua cây viết mới, nếu không thì, tiết kế tiếp cô sẽ không có viết mực để viết bài đâu.
Vừa nhìn thấy Hạ An đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi của mình, Duy Khải đã vội nắm lấy cổ tay cô kéo lại hỏi: "Cậu đi đâu vậy?"
Hạ An trả lời: "Tôi đi mua viết."
Duy Khải liền ngồi bật dậy, hớn hở như đứa trẻ đòi đi theo: "Tôi cũng đi nữa."
Hạ An: "Cậu muốn mua gì à? Có thể gửi tôi, tôi mua giúp cậu."
Duy Khải vẫn cứ là hớn hở nói: "Không, tôi đâu có mua cái gì đâu."
Vẻ mặt Hạ An có hơi khó hiểu nhìn Duy Khải: "Vậy cậu đi theo để làm gì?"
"Tôi muốn đi chung với cậu." Đơn giản là như vậy thôi. Đơn giản là anh chỉ muốn Hạ An ở đâu thì anh sẽ ở đó và ngược lại.
Anh lúc nào cũng muốn nhìn thấy Hạ An, lúc nào cũng muốn ở bên cạnh Hạ An.
Khi ở bên cạnh Hạ An, anh cảm thấy rất an tâm, rất hạnh phúc.
Thật sự cho đến tận bây giờ anh vẫn chưa thể biết được khi thích một người thì cần phải làm những gì cho người mình thích?
Làm sao để cô ấy hiểu rõ được tâm ý của mình đây?
Anh cũng chỉ là một chàng thiếu niên trẻ chưa từng trải qua mối tình nào, vẫn còn rất ít kinh nghiệm, vẫn còn là một chàng thiếu niên vô cùng non nớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-phong-cach-vach/3384406/chuong-75.html