Tiết Nhu mới sáng ra đã muốn "hoạt động mạnh" nhưng bị Khang thẳng thừng từ chối. Anh cảm thấy dạo gần đây anh quá dễ dãi với Tiết Nhu rồi nên cô ngày càng làm quá.
Lúc trước "chưa được" thì đi theo nài nỉ anh, không dám tự tiện. Từ bữa "được" tới nay anh chẳng còn tiếng nói gì cả, cô cứ tự ý quyết định. Rồi bắt anh làm theo, còn học lỏm đâu ra một số câu nói ngang ngược không thể phản bác.
Anh cũng không ngờ bà bầu lại có nhu cầu ham muốn mạnh đến vậy. Xong trận này lại muốn trận khác, sức lực bền bỉ thế à? Cho dù thế anh cũng không muốn làm nhiều, ảnh hưởng đến em bé thì mệt.
Vì cái từ chối đó mà cô với anh mỗi người một gốc không đếm xỉa đến nhau.
Tiết Nhu biết lý do lúc sáng anh quạo mà đẩy cô ra. Nhưng dù vì cái gì thì chỉ cần khẩu xà được rồi, sao phải đẩy cô ra như thế.
Lúc sáng Viễn Khang có cuộc gọi với Trần Tuấn Minh, anh đã tránh mặt cô để nói chuyện. Dù vậy khi đi ra vẻ mặt anh lại âm u khó chịu, khỏi cần nói cô cũng biết là anh đang rất khó chịu. Cô có ý tốt muốn ôm anh an ủi vậy mà nở lòng thẳng tay đẩy cô ra.
Mẹ chồng dạo gần đây không biết vì sao hay rời khỏi nhà vào sáng sớm rồi đến tận đêm khuya mới về. Hỏi thì mẹ qua loa nói là đi chơi với bạn. Nhưng đi chơi gì cả tuần lễ. Nói với Khang thì anh nói mẹ già
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001379/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.