Khang Khang Khang...
Tiết Nhu từ bên ngoài chạy vào luôn miệng gọi tên anh. Ngồi trên bàn làm việc thấy cô chạy vào anh ngẩng đầu nhìn. Tin được không? Mặt mày cô lắm lem nhem nhuốc, anh cau mày:
- Em và Nhân Nhân chơi gì mà ghê vậy?
Tiết Nhu thấy anh có phần tức giận, cô cười hì hì chạy đến ngồi lên chân anh. Vừa định đưa tay lau đi vết đen trên mặt cô thì cô lại nhanh tay trét thứ gì đó lên mặt anh sau đó liền cười lớn chạy ra ngoài.
Viễn Khang nhíu mày, anh đi vào phòng tắm soi gương thì trợn tròn mắt, đất trồng cây? Vặn vội nước rửa mặt xong anh chạy ra vườn, khung cảnh trước mắt khiến anh chỉ muốn quýnh từ con lớn tới con nhỏ.
Có ai tin được không, nguyên một bồn hoa mà mẹ con Tiết Nhu bới tung lên hết, hoa cỏ đều vươn vãi dưới nền đất sắp héo húa hết rồi, tay chân Tiết Nhu đầy bùng đất, còn con nhóc Tiết Nhân kia đường nhiên là thảm hơn rồi. Cả thân nó đều là đất, mặt mày con đen hơn cả Tiết Nhu.
- Tiết Nhu, Tiết Nhân!
Khang quát lớn một tiếng khiến hai mẹ con kia đứng khựng lại. Tiết Nhu thấy anh giận đỏ mặt, cô liền ôm Nhân Nhân trong lòng. Con nhóc kia nó biết, có mẹ ba sẽ không làm gì nó. Nó cũng biết người đang sợ là mẹ chứ không phải nó. Và nó chắc chắn biết, ba nó đang tức giận nó chứ không phải mẹ nó.
[...]
Tắm rửa sạch sẽ lại cho hai mẹ con quậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-tinh-yeu-bang-mot-dua-con/3001313/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.