Từ hôm đến nhà mẹ lấy chân giò hun khói về, quả thực Triệu Noãn Noãn không chút nương tình, bắt Xán Xán lau sạch máy khua mùi bếp. Tô Xán Xán đáng thương, cầm giẻ lau lau một lượt từ trong ra ngoài, vừa lau vừa rủa Triệu Noãn Noãn:
- Triệu Noãn Noãn, em nguyền rủa anh suốt đời làm kẻ đàn bà trong lốt đàn ông.
Đúng lúc, chuông điện thoại reo vang.
- A lô? – Cô khó chịu nhâc điện thoại.
- Xán Xán! – Giọng cao vút từ trong điện thoại cất lên, Xán Xáĩi lặng người.
- A… dì..
- Con bé này, vẫn còn gọi là dì nữa!
Không gọi bằng mẹ đi à!
Xán Xán cất lời mà lòng bàng hoàng:
-Mẹ – Ai ngờ được mẹ của Triệu Noãn Noãn bỗng dưng gọi điện thoại, khiến cô không kịp trở tay.
Ngoan quá! Hai đứa các con sống với nhau thế nào? Noãn Noãn có bắt nạt con không?
Có ạ, có ạ! Bị ức hiếp gần chết đây ạ! Xán Xán phải suy nghĩ nhiều đến đắng cả miệng đây ạ! Nhưng rốt cuộc cô lại nuốt nước nói:
Không đâu ạ, anh Noãn Noãn đối với con tốt lắm…
- Đã là chồng rồi, vẫn còn gọi anh cơ đấy.
Xán Xán cười khẩy.
Hai đứa các con cũng thật là…, vội vàng đi đăng ký kết hôn, rồi hôn lễ cũng không tiến hành, khách cũng không mời, tuy nhiên, mẹ biết thanh niên có cách nghĩ của thanh niên, không giống với bô’ mẹ hồi trước…
Bà mẹ nhà họ Triệu bắt đầu thao thao bất tuyệt trong điện giảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-lay-nhau-di/1960915/quyen-4-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.