Xán Xán vội cắt ngang. – Nếu anh làm thế, mẹ anh chắc chắn sẽ nghi ngờ đấy! Đến lúc đó, mẹ mới dò xét kỹ càng thì việc của bọn mình coi như đi tong mất.
Tuy Xán Xán nói vậy nhưng Triệu Noãn Noãn vẫn còn chần chừ
-
Nhưng cũng không thể bắt em phải ngủ… ngủ… với anh… – Nhất thời xấu hổ, anh ấp úng, rồi kiên quyết – Nếu không, anh ngú dưới sàn! – Nói rồi, vội cầm gối đi.
-
Anh làm gì thê? Sao mặt lại đỏ lên thê? Nóng quá à? Nếu không em sẽ hạ nhiệt độ máy lạnh xuống chút nữa? – Xán Xán cuối cùng cũng phát hiện thấy Triệu Noãn Noãn lúng túng.
-
Đâu có! – Triệu Noãn Noãn hốt
hoảng tránh ánh mắt của cô, kỳ thực anh râ’t căng thẳng, từ nhỏ tới lớn anh chưa tùng ngu chung phòng với một cô gái nào, chưa kể đây là Tô Xán Xán.
Xời… – Xán Xán lạ lẫm lườm anh. – Em đã nói rồi, anh sợ gì chứ!
Nếu anh không quen ngủ chung giường với người khác, thì anh ngủ
trên sàn cũng được, nhưng mà nói trước, chăn chỉ có một chiếc, anh đừng có cướp của em! – Nói rồi Xán Xán nhanh chóng chui t
ọt vào chăn, đắc ý nhìn Triệu Noãn Noãn, vẻ thách thức, không cướp nổi của em đâu!
Triệu Noãn Noãn không nói năng gì, nhưng sắc mặt rõ là không vui, tình cảnh này anh cũng đành chấp nhận lẳng lặng cầm cái gối và chiếc chăn mỏng trải xuống sàn nhà.
Đèn tắt, phòng yên ắng hẳn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-lay-nhau-di/1960911/quyen-4-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.