Mình thấy, trước khi xem câu chuyện của các papa nhà mình, hãy nhớ thông cảm cho đứa trẻ bất hạnh, là mình đây.
Mình tên Thang Gia Viễn, rất nhiều nét, khi viết tên rất phiền phức, mình không thích. Mình hỏi ba Thang Ninh, có thể viết tên mình thành Thang O không? Ba Tô Nguyên nói viết thế rất khó xem, ba Thang Ninh lại chẳng bảo đẹp hay xấu, ba chỉ bảo nếu mình viết tên Thang O lên nhãn vở, ba sẽ cắt một tháng tiền tiêu vặt của mình. Đành chịu vậy đi, người lớn đâu có sáng tạo bằng trẻ con ha.
(*) [Thang Gia Viễn-汤嘉远 (tiếng Hán viết 7 nét chữ Thang, 14 nét chữ Gia, 7 nét chữ Viễn). Thang Linh汤 O (tiếng Hán viết 7 nét chữ Thang và một nét vòng tròn),O là viết tắt của từ linh-零 (13 nét, có nghĩa là zero, héo rụng). Nó đồng âm với từ linh- 灵 (7 nét, có nghĩa là thần linh, phúc lành, ánh sáng). Ý của em bánh trôi là người cũng như tên, em ý sẽ là một vĩ nhân tỏa sáng. Phải tội, nhóc con này lười viết chữ, muốn khôn lỏi tí chút. 2 chữ đều đọc giống nhau, mà bố mẹ nào chẳng đặt tên con mình đẹp đẽ, nên người nghe hiển nhiên không cho rằng tên em nó mang nghĩa zero, họ sẽ nghiêng về giả thiết là chữ linh- ánh sáng.]
Bà nội, các chú, các dì đều gọi mình là Thang Thang, bảo rằng gọi thế nghe rất thân thương, mình cũng thích lắm. Các papa thì còn gọi mình là Thang Viên (bánh trôi),mình ghét cái tên này lắm. Nếu một đứa trẻ không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-minh-deu-la-be-ngoan/2214707/chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.