Tiêu Hoa thất vọng lắc đầu, cảm thấy kế hoạch tốt của mình đã bị Triệu Hiệp Thư lãng phí.
"Tớ cho cậu mượn tay, giao dịch cũng không được? Cậu thật sự muốn thua Triệu Hoàng Mỵ sao?" cậu kể lại việc cậu đã gọi video cho Nguyên soái bằng máy liên lạc của Triệu Hiệp Thư và nhờ Khước Nhiên Triết bỏ rơi Triệu Hoàng Mỵ nhưng người bạn này của cậu đã không dụ con mồi vào bẫy.
Thật thất vọng.
"Kế hoạch gì? Hoa Hoa, cậu biết không, đêm qua tớ mệt mỏi quá, đến mức không nhớ mình về đây bằng cách nào," y nói, che chăn một phần mặt.
Đôi mắt Tiêu Hoa sáng lên một chút, không nhớ thì tốt hơn nhiều.
Ít nhất điều đó có nghĩa là Triệu Hiệp Thư có thể đã đạt được tiến bộ nhưng không thể nhớ lại.
"Nguyên soái tới đón cậu, đêm qua tớ khẳng định anh ta đã uống rất nhiều dấm. Mau chuẩn bị đi, đợi đến căn cứ tớ sẽ giúp cậu nhớ lại." Tiêu Hoa hưng phấn nói.
Cậu nóng lòng muốn thăm dò bộ não của Triệu Hiệp Thư và tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra đêm qua.
Ôn Tần Khê xoa xoa dái tai ngứa ngáy, cố nhớ lại chuyện tối qua, nhưng trong đầu lại chẳng có tác dụng gì.
"Quên đi. Hôm nay thuyền trưởng báo cáo lại, có lẽ chúng ta không có thời gian. Tớ muốn biết Triệu hoàng đế đã làm gì, sau này biết cách đối phó với ông ta. Chỉ cần cho tớ biết ngay khi ông ta đến gần căn cứ." Y nói, ngồi dậy trên giường trong khi xoa bóp giữa hai lông mày rồi cắt cuộc gọi.
Sau khi lấy lại chút sức lực, y cầm lấy hộp y tế và lấy ra một ít thuốc giảm đau trước khi bước vào phòng tắm.
Khi cởi quần ra, y cuối cùng cũng nhận thấy chiếc chân màu đỏ hồng khác hẳn với chiếc chân kia.
Thành quả của việc tẩy lông tối qua.
"Chết tiệt! Đây mày là điều ngu ngốc nhất mà tôi từng làm. Chết tiệt!" trong khi xoa xoa những mảng đỏ đau nhức.
“Không, không phải vậy,” hệ thống bất chợt nói như một bóng ma báo thù.
Ôn Tần Khê hoảng sợ nhảy dựng lên, y không ngờ hệ thống lại xuất hiện ở mông trần.
Đúng là nó có thể nhìn thấy mọi thứ ở thế giới thứ nhất nhưng lúc đó nó vô hình, giờ nó có hình dáng của một cô bé quá đáng sợ.
Y thậm chí còn không thèm hỏi ý nghĩa của từ 'không’.
"Ai....lão đại, tôi đã nhìn thấy hết rồi, sao bây giờ lại xấu hổ thế?" trong khi nghiêng đầu sang một bên để nhìn kỹ hơn với những bím tóc đung đưa tinh nghịch.
Ôn Tần Khê chộp lấy chiếc khăn tắm quấn ở nách giống như các quý cô thường làm, sau đó mắng hệ thống: "Cô... Cút!" cảm thấy bị xâm phạm.
"Hứa sẽ làm cho tôi tàng hình lần nữa, tôi sẽ rời đi," hệ thống mặc cả với y nói, "nếu không tôi sẽ tiếp tục xuất hiện mỗi lần ngài khỏa thân."
"Thật là một con cáo xảo quyệt! Được rồi, được rồi, cô thắng rồi, đồ biến thái. Bây giờ tôi sẽ đuổi cô đi," y nói, ước gì có thể tát thẳng vào mặt hệ thống.
Jolie vừa cười vừa giễu cợt kéo chiếc khăn tắm quấn quanh người Ôn Tần Khê.
"Pfft..... hahaha ngài quấn mình như con gái vậy!
Ôn Tần Khê sắc mặt tức giận ném chiếc dép vào hệ thống, quát: "Cút đi!" đuổi hệ thống đi một cách hiệu quả trước khi y đi tắm.
Khi y rời khỏi phòng tắm, cơ thể y như được tiếp thêm sinh lực và như được tái sinh nhưng lại bị quấy rầy bởi một yêu cầu video khác đến.
Ôn Tần Khê cởi trần nhận cuộc gọi sau khi kéo quần lên.
Y dựa lưng vào người liên lạc đang lục lọi tủ quần áo để tìm chiếc áo phông.
Vị Nguyên soái tội nghiệp bất ngờ phải đối mặt với một omega cởi trần với tấm lưng bóng mượt hướng về phía hắn.
Từ góc độ đó, hắn có thể thấy rõ vài giọt nước còn sót lại vuốt ve lưng Triệu Hiệp Thư chảy xuống lúm đồng tiền ở lưng dưới trước khi biến mất trong quần jean.
Tim đập thình thịch, Khước Nhiên Triết liếm môi dưới, nghiêng người để quay cận cảnh.
Hắn khao khát được hôn khô những giọt nước đó trong khi gặm nhấm cơ thể săn chắc của Triệu Hiệp Thư để lại những vết cắn tình yêu để tuyên bố chủ quyền.
Cảm thấy khô khốc, hắn vuốt ve từng tấc cơ thể của Triệu Hiệp Thư bằng đôi mắt đen như thú dữ đang rình rập con mồi.
Ánh mắt hắn quét lên trên và dừng lại ở tuyến pheromone sau gáy hoàng tử.
Có thể đó chỉ là ảo ảnh nhưng dường như nó đang kêu gọi hắn phải đắm mình vào đó và chiếm hữu omega ngoạn mục này.
Mạch Châu đột nhiên bước vào văn phòng, bối rối trước mùi alpha nồng nặc tỏa ra từ văn phòng Nguyên soái.
Điều này rất bất thường vì Khước Nhiên Triết là một trong số ít alpha mà anh biết không tiết ra pheromone dù muốn hay không, đặc biệt là khi pheromone của hắn quá ngột ngạt và đáng sợ đến mức khiến một lính đánh thuê được huấn luyện thút thít như một con chó con.
"Nguyên soái có chuyện gì sao?" Anh hỏi trong khi bật quạt chiết pheromone nhưng anh gặp phải đôi mắt băng giá như sói khiến đôi chân anh ngay lập tức yếu ớt khi một áp lực quá lớn bao trùm lấy anh.
Anh thực sự muốn khóc vì cảm giác ngột ngạt vì phổi thiếu không khí như bị đốt cháy.
"Ra ngoài!" Khước Nhiên Triết hét lên trong khi thu nhỏ hình ảnh.
Mạch Châu ngay lập tức làm theo và lao ra ngoài vì mạng sống của anh phụ thuộc vào nó.
Nguyên soái không có tâm trí đúng đắn.
Thật tốt khi Mạch Châu biết bỏ cuộc khi đang ở phía trước.
Tiếng hét cuối cùng đã thu hút sự chú ý của Ôn Tần Khê, y đang bận lục lọi tủ quần áo chờ người gọi tới nói chuyện, nhưng mấy giây người ta vẫn không nói gì.
Y đang định cúp máy vì nghĩ rằng đó là một chiếc đồng hồ quay số hay gì đó thì nghe thấy Khước Nhiên Triết gầm lên như một con sư tử đang bảo vệ bữa tối của mình.
"Anh hét vào mặt tôi để làm cái quái gì vậy? Psst..... anh là người đã gọi cho tôi nhưng anh lại mắng tôi?" Y nói trong khi mặc áo phông vào.
Khước Nhiên Triết háu ăn nhìn chằm chằm vào xương quai xanh thanh tú đó, vô thức cắn môi dưới, thèm ăn một chút, nhưng tầm nhìn của hắn đột nhiên bị lớp vải ngu xuẩn đó chặn lại.
"Ahem...Tôi không có la mắng em. Tôi chỉ...ừm...tại sao em lại chấp nhận cuộc gọi video khỏa thân vậy? Đợi đãem bạn làm điều này với mọi người à?" Khước Nhiên Triết xấu hổ nói, rõ ràng đã ăn đậu phụ cho no nhưng lại không muốn người khác ăn.
"Argh! Lại chuyện cởi trần nữa. Tôi có kiểu ngực nào mà chỉ anh mới có thể nhìn thấy à?" Ôn Tần Khê phàn nàn, chỉ vào ngực mình trong khi nhìn y như thể đồng hồ nhảm nhí của y đang tích tắc trong vùng đỏ.
"Vớ vẩn!" Khước Nhiên Triết trả lời, cảm giác như vừa bị bắt đội một chiếc mũ màu xanh lá cây.
Omega luôn che đậy gần như không để lộ chút da thịt nào nhưng người hắn thích lại dám khoe hàng của mình cho mọi người xem?
“Anh vừa mắng tôi đấy à?” Ôn Tần Khê hỏi với vẻ mặt xin lỗi, "Anh thật dũng cảm. Gọi lại cho tôi khi anh tỉnh táo," y nói trước khi cắt cuộc gọi một cách tàn nhẫn, để lại một Nguyên soái đang ngơ ngác.
Hắn không hiểu tại sao Triệu Hiệp Thư lại tức giận với hắn như vậy.
Trong cơn điên cuồng, hắn gọi lại ba lần nhưng đến lần thứ ba, hắn bị đưa vào danh sách đen trong bốn giờ.
Khước Nhiên Triết, "...."
***
Cuộc gọi bị ngắt, Ôn Tần Khê bực bội kéo tóc mình.
Y bị đau đầu dữ dội và bây giờ y đang bị mắng không ngừng.
Đau đầu, đói cộng với tính khí nóng nảy của Ôn Tần Khê tương đương với việc ghi vào danh sách đen của Nguyên soái trong bốn giờ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]