Chương trước
Chương sau
Phải biến rằng cường giả Đại tinh vị thượng giai đều có một loại khí tức tự nhiên khiến lòng người vì sợ mà tâm phục. Lúc này lực lượng của Lâm Dịch đã bị phong ấn hoàn toàn, hắn cùng người bình thường không khác gì nhau. Thế nhưng khi đối mặt với Đại tinh vị thượng giai như Tạp Bá Lý vẫn có thể lạnh nhạt nói vậy, điều này khiến cho Tạp Bá Lý không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Vẻ kinh ngạc thoáng lướt qua, trên mặt Tạp Bá Lý lại lộ biểu tình hứng thú nhìn Lâm Dịch, hiếu kỳ hỏi:
- Ngươi dựa vào cái gì mà nhận định chúng ta muốn đạt được thứ gì đó của ngươi?
Lâm Dịch có chút bất đắc dĩ nhún vai lắc đầu:
- Rất hiển nhiên, các ngươi không chỉ vì bông hoa tai, nếu không...các ngươi căn bản không cần phải cố gắng đưa ta thật xa từ chỗ cửa vào đây, lại còn giúp ta tỉnh lại mà không giết chết ta. Mặc dù ta không giải trừ khế trước với bông hoa tai nhưng các ngươi cũng có thể đạt được nó không khó khăn gì.
Nói tới đây, Lâm Dịch có chút hứng thú nhìn Tạp Bá Lý nói:
- Chẳng qua, ta cũng cảm thấy rất hiếu kỳ...ta như vậy có đồ vật gì giá trị khiến các ngươi ngấp nghé như thế?
Hiện giờ Tạp Bá Lý vô cùng kinh ngạc...từ lúc Lâm Dịch thanh tỉnh mới chỉ qua chốc lát mà thôi. Thế nhưng chỉ trong chốc lát, hắn lại suy đoán ra được nhiều chuyện như vậy.
- Lâm Dịch này...quả nhiên là nhân tài.
Tạp Bá Lý có chút sợ hãi thán phục, hắn lập tức hít sâu một hơi rồi nở nụ cười nói:
- Không tệ, ngươi rất thông minh. Ta thích nói chuyện cùng người thông minh...nếu như phụ thân của ngươi cũng là một người thông minh thì căn bản sẽ không xảy ra chiều chuyện tình như vậy...
Lâm Dịch nghe những lời này không khỏi nhíu mày. Hắn không vội nói gì mà chỉ nhìn Tạp Bá Lý.
Khóe miêng Tạp Bá Lý lộ vẻ tươi cười, hắn chậm rãi gật đầu nói:
- Không tệ. Chúng ta có thể không thu hồi bông hoa tai. Thậm chí có thể lập tức giải trừ phong ấn trên người ngươi và mẹ người. Chỉ cần ngươi đáp ứng với ta một việc...không biết ý ngươi thế nào?
Trên mặt Lâm Dịch lộ vẻ bất đắc dĩ, hắn lắc đầu cười cười hỏi lại:
- Ta có thể cự tuyệt sao?
Tạp Bá Lý cười cười:
- Ta cho rằng không thể. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Lâm Dịch bất đắc dĩ nói:
- Ai...nói.
Tạp Bá Lý cười, lập tức mở miệng:
- Chỉ cần ngươi đáp ứng gia nhập Cổ Năng, những chuyện trước kia đều có thể bỏ qua. Mà chúng ta cũng sẽ giải trừ phong ấn của mẹ người và ngươi ngay tức khắc. Ngươi nghĩ thế nào?
Lông mày Lâm Dịch nhíu lại, hắn bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng...trong lời nói lúc trước của Tạp Bá Lý, Lâm Dịch đã lờ mờ đoán ra được vài phần. Thật không ngờ quả nhiên hắn nói về vấn đề này, đáp ứng hắn hay không đáp ứng hắn đây?
Lâm Dịch có chút do dự, đáp ứng? Từ nhỏ Lâm Dịch đã sống ở bên ngoài, hắn cùng Cổ Văn không có chút cảm tình. Thêm nữa bản thân Vân Băng lại là người trong Cổ Năng, nếu như Lâm Dịch thực sự gia nhập cũng không tính là phản bội tổ chức. Tự nhiên cũng sẽ không nói tới cái gì trung thành. Chỉ nhìn từ điểm này, hắn gia nhập Cổ Năng dường như cũng không có việc gì, chỉ có điều...nếu như hắn gia nhập thì Lâm Cường sẽ phải như thế nào?
Trước đây Lâm Dịch không để cho Cổ Năng đạt được bông hoa tai cho nên kiên quyết không gia nhập Cổ Năng. Nếu như hiện giờ Lâm Dịch đáp ứng thì những điều Lâm Cường cố gắng làm hết thảy đều uổng phí sau? Chính bởi vì vậy mà Lâm Cường rơi vào hoàn cảnh là người phản bội, từ nhỏ Lâm Dịch đã sống cùng Lâm Cường, trong lòng hắn Lâm Cường là người đáng kính trọng nhất thiên hạ. Có thể nói trong nội tâm Lâm Dịch, địa vị Lâm Cường vô cùng cao, Lâm Dịch tuyệt đối không hy vọng bởi vì chính mình mà khiến cho Lâm Cường cảm thấy hổ thẹn.
Có nên đáp ứng hay không? Hậu quả thật rõ ràng. Lâm Dịch tự hỏi tư chất của mình cũng không kém, còn chưa tới ba mươi tuổi. Hắn từ một người thường phát triển tới bây giờ cũng đã trở thành cường giả trên đỉnh của cả đại lục. Tư chất như vậy đủ để Lâm Dịch cảm thấy kiêu ngạo. Tạp Bá Lý yêu cầu Lâm Dịch gia nhập, có lẽ là xem trọng vào tư chất rất cao của hắn? Nhưng chính vì tư chất như vậy mới khiến Lâm Dịch hiện giờ có chút xấu hổ. Gia nhập Cổ Năng tự nhiên là tốt nhất. Cổ Năng có thể mở ra tiềm lực vô hạn của hắn...nhưng nếu không gia nhập Cổ Năng thì tư chất của Lâm Dịch chắc chắn phải biến thành cái chết. Người có được tư chất như vậy, mặc kệ là ai cũng không ngu ngốc đắc tội với hắn...không chiếm được thì bắt buộc phải diệt trừ. Hiện giờ Lâm Dịch chính là một góc cạnh như vậy.
Quan trọng hơn không phải vấn đề sống chết của Lâm Dịch...mà là mẫu thân.
Trước đây Lâm Cường có thể không để ý Vân Băng nhưng Lâm Dịch thì không được. Nếu như Vân Băng là người trong Cổ Năng, Lâm Dịch lại tỏ vẻ chính mình muốn gia nhập Cổ Năng, vậy không phải khiến lòng Vân Băng lạnh lẽo sao? Hắn vô cùng quan tâm tới cảm nhận của Vân Băng, dù sao đây cũng là mẫu thân hắn.
Trong lúc nhất thời, Lâm Dịch lâm vào tiến thoái lưỡng nan, trên mặt lộ thần sắc do dự. Mãi lâu về sau hắn mới thở ra một hơi nói:
- Có thể cho ta một thời gian để cân nhắc không?
Đám người Tạp Bá Lý nghe vậy nhìn nhau vài lần, Tạp Bá Lý gật đầu cười nói:
- Có thể. Ta hy vọng ngươi có thể làm ra lựa chọn chính xác.
Nói xong, cả bốn trưởng lão đứng dậy.
- Băng nhi, để cho Lâm Dịch suy nghĩ kỹ một chút.
Tạp Bá Lý mở miệng cười nói.
- Đai trưởng lão, ngài...
Vân Băng lập tức khẩn trương muốn nói điều gì. Thế nhưng Lâm Dịch ở một bên mở miệng cười nói:
- Mẫu thân, yên tâm.
Vân Băng chứng kiến dáng vẻ tươi cười trên mặt Lâm Dịch, toàn thân nàng thoáng run nhẹ một phát...giống như đúc a, trước đây Hiên Ca lâm vào hiểm cảnh cũng có dáng vẻ tươi cười trên mặt như vậy...Vân Băng sững sờ đứng yên, trong đầu hiện lên hình ảnh cùng Lâm Cường trốn tránh ba đại thế lực đuổi giết năm đó. Cho dù nhiều hiểm cảnh thế nào, cuối cùng Lâm Cường vẫn thản nhiên đối mặt, phần tiêu sái kia, phần hào phóng đó...hôm nay đã hoàn toàn truyền thừa lên người Lâm Dịch.
Vân Băng chưa thoát khỏi hồi tưởng, tâm nàng cũng chậm chậm yên tĩnh. Dường như nàng lại tìm về được chính mình năm đó. Vì vậy, nàng cười, ôn nhu gật đầu, bước đi nhẹ nhàng ra khỏi gian phòng.
Mấy người khác tựa hồ cũng cảm giác được biến hóa của Vân Băng, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc. Tạp Bá Lý nhìn về phía Lâm Dịch, ánh mắt cũng nóng lên...
Sau khi ba gã Đại trưởng lão đều rời khỏi, trong phòng chỉ còn một mình Lâm Dịch, lông mày Lâm Dịch nhăn tít lại.
- Đại trưởng lão...ta có chút không rõ. Vì sao lại để cho Lâm Dịch gia nhập Cổ Năng?
Trong một gian phòng khác ở bên ngoài gian phòng Lâm Dịch, Thủy Ngưng đi ra liền dẫn Vân Băng ở về phòng của chính mình. Mà sau khi Thủy Ngưng rời đi, Mộc Nhu nêu lên ý kiến của hắn.
Tạp Bá Lý liếc hắn một cái, khóe miệng lộ vẻ tươi cười:
- Hắn là người mới. Ngươi không thoải mái một chút được sao?
Lông mày Mộc Nhu không khỏi nhăn lại, hắn nghĩ tới vẻ mặt Lâm Dịch khi gặp Tạp Bá Lý cùng với mình mà nói, bộ dáng của hắn luôn lộ thần sắc khiếp đảm không giấu diếm chút nào. Tuy rằng không muốn thừa nhận thế nhưng Mộc Nhu vẫn phải chấp nhân...Chỉ bằng vào phần định lực này cũng không phải người thường có thể đạt được, Lâm Dịch quả thật là nhân tài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.