Người thoát ly vòng chiến, thoạt nhìn là một gã trung niên đầu trọc, dáng người trung niên đầu trọc cực kỳ khôi ngô, cơ bắp như do sắt thép đúc thành, có thể rõ ràng cảm nhận được lực lượng mang tính bạo tạc trong đó. Khí thế như thực chất quanh chung quanh hắn, đầu của hắn lại là bộ dáng như sói nhưng không phải sói, bộ lông màu xanh bao trùm trên cơ thịt như đúc bằng sắt theo của hắn, khuôn mặt vặn vẹo, trong con mắt u lam sắc mang theo một tia tức giận, xem ra, hắn đã dùng đến chiến văn.
Mà ở đối diện hắn, là một thanh niên tuấn mỹ thoạt nhìn rất nhỏ tuổi, một đầu tóc dài bạc trắng chạm vào mông, khuôn mặt lạnh lùng, mà ở trên đầu hắn, lại đột ngột mọc lên một lỗ tài màu trắng, trên khuôn mặt trái, càng có thêm một đạo đường vân huyết sắc thoạt nhìn rất phức tạp, xem ra, hắn cũng đã gia trì chiến văn.
Hai con ngươi của thanh niên được xưng là Trương Chủng Phàm trong trẻo nhưng lạnh lùng, sau khi nghe được đối phương tức giận kêu to liền nhàn nhạt mở miệng.
- Ép người thì thế nào?
Ngữ khí lạnh nhạt, nhưng trong lời nói lại rất cuồng ngạo.
Trong hai mắt người đầu trọc kia lập tức trừng trừng, nổi lên lửa giận, nhưng tựa hồ như có kiêng kị gì đó với thanh niên này vậy, cuối cùng khuôn mặt hắn vặn vẹo nói:
- Ngươi có biết đối nghịch với Thiên Sát có hậu quả gì không?
Thiên Sát?
Lâm Dịch nghe vậy lập tức ngạc nhiên, chợt ánh mắt ngưng lại, nhìn về phía người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-truyen-thua/1453550/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.