Ra khỏi thành
- Tại sao?
- Các Đại Thế Lực đã sớm bày ra thiên la địa võng, thậm chí ngay cả Tiên Chủ cũng đã xuất động.
Lâm Kinh Vân trầm giọng nói.
- Chỉ cần ngươi đi ra khỏi Chính Nghĩa Minh, bọn họ khẳng định sẽ ra tay.
- Không sao.
- Không sao?
Lâm Kinh Vân giật mình.
Diệp Hạo chỉ cười cười không nói gì.
Lâm Kinh Vân rời đi, Diệp Hạo liền thúc giục Không Gian Áo Nghĩa, vừa thôi động được một lúc sắc mặt Diệp Hạo liền biến hóa, bởi vì Diệp Hạo phát hiện một đạo Thần Niệm ở gian phòng của mình.
Cái Thần Niệm này ẩn tàng cực kỳ mịt mờ.
Nếu không phải Diệp Hạo vận dụng Không Gian Áo Nghĩa đến cực hạn thì chưa chắc đã phát hiện được.
- Long Hạo Thiên.
Diệp Hạo nhìn về phía phương hướng cư trú của Long Hạo Thiên chậm rãi lắc đầu.
Ở Chính Nghĩa Minh này chỉ có duy nhất một người dưới bản thân một bậc về Không Gian Áo Nghĩa.
Chính là Long Hạo Thiên.
Hay nói một cách khác Phân Thân của bản thân đều bị Long Hạo Thiên phát hiện.
Đương nhiên Long Hạo Thiên sẽ không cho rằng kia chính là Phân Thân, Long Hạo Thiên sẽ cảm thấy đây chính là Thế Lực phía sau màn, đây cũng là nguyên nhân khiến Long Hạo Thiên ra tay xuất thủ.
Ngẫm lại một chút biểu hiện của Long Hạo Thiên cũng quá hoàn hảo.
Mà biểu hiện của Long Hạo Thiên bất quá cũng chỉ muốn trở thành Bá Chủ Hỗn Loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257911/chuong-767.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.