Chương trước
Chương sau
Ngộ Đạo Thụ hố to

- ---------------------

Thời điểm Diệp Hạo còn đang trầm ngâm thì bên tai vang lên tiếng Hoàng Phủ Kiếm.

- Nhận tội đi.

Nghe được lời Hoàng Phủ Kiếm Diệp Hạo nhẹ gật đầu.

- Nếu ngươi đã nhận tội, niệm thái độ thành khẩn vừa rồi, nên hình phạt đối với ngươi sẽ nhẹ hơn rất nhiều.

Chấp Pháp Đường Đường Chủ nói.

- Nhưng cân nhắc đến việc chỉ còn hơn 2 năm nữa thì Đông Vực sẽ cử hành Tranh Bá Thể Hệ Trẻ, nếu trong lần đại tái này ngươi có thể lấy được thành thích trước ba thì miễn đi hình phạt, nếu không, ngươi phải nhận hình phạt đi Đệ Nhất Chiến Khu phục dịch 1 năm.

Đệ Nhất Chiến Khu!

Nghe được bốn chữ này Tu Sĩ toàn trường không khỏi biến đổi sắc mặt.

Cái này mà dám nói chỉ xử phạt nhẹ sao?

Bất quá với việc Diệp Hạo nắm giữ Bàn Thạch Chi Tâm thì không tính là cái gì.

Về phần trước ba cũng làm khó hắn quá.

- Diệp Hạo vẫn còn quá trẻ.

- Nếu cho hắn thêm hai ba chục năm thời gian tu luyện rồi tham gia vào đại tái thì việc đạt thành tích trước ba hẳn không có vấn đề gì.

- Muốn lấy chen chân vào top 3, tu vi không đạt 18 Chuyển trở lên căn bản không có khả năng.

- Chuyện này xem ra rất khó.

- Nói cách khác Diệp Hạo chỉ còn nước đi phục dịch tại Đệ Nhất Chiến Khu thôi.

Diệp Hạo nhìn về hướng Sở Kiều Kiều nhẹ gật đầu biểu thị cảm tạ, rồi mang theo Dạ Tuyết và Cảnh Lương rời khỏi đây.

Bạch Lộ cùng Đinh Hương bên trong đám người kinh ngạc nhìn Diệp Hạo.

Các nàng ý thức được Diệp Hạo và các nàng là người của hai thế giới khác nhau.

Cửu Đại Đệ Tử Chân Truyền!

Loại cấp độ này dù nằm mơ các nàng cũng không thể đạt đến được.

Thế nhưng Diệp Hạo chỉ cần mấy năm ngắn ngủi có thể đạt đến.

- Chỉ mình Bán Hạ có ánh mắt.

Đinh Hương có chút ê ẩm nói ra.

Năm đó các nàng đều không coi trọng Diệp Hạo tuy nhiên chỉ có duy nhất Bán Hạ đi theo hắn, kết quả Bán Hạ đi trước các nàng một nước trở thành Chân Truyền Đệ Tử.

Tuyệt đối không nên xem thường loại chuyển biến thân phận này.

Cho dù Đệ Tử Chân Truyền Phổ Thông cũng đã lọt vào ánh mắt của cao tầng, cho dù dạng như Ẩn Nhân - Cửu Đại Chân Truyền cũng không dám tùy tiện xuất thủ với nàng ta.

Nghe vậy trong mắt Bạch Lộ tuôn ra một trận đắng chát.

Nàng cắn cắn bờ môi suy nghĩ không biết có nên nói sự kiện kia cho Diệp Hạo.

Bất quá vừa nghĩ đến thực lực của vị kia - Bạch Lộ đành thở dài.

Cũng không muốn mang cho hắn quá nhiều phiền toái.

Dù sao song phương cũng chẳng có chút giao tình gì.

Diệp Hạo mang theo hai người trở về tiểu viện của bản thân rồi giúp họ tiến hành chữa thương.

Đợi thương thế hai người khỏi hẳn Diệp Hạo tự mình mang theo hai người đi chứng nhận Đệ Tử Ngoại Môn.

Lần chứng nhận Đệ Tử Ngoại Môn này còn ai dám làm khó hai người Dạ Tuyết nữa?

Đổi một bộ quần áo Ngoại Môn Đệ Tử vô luận Dạ Tuyết hay Cảnh Lượng đều có một kích động phát ra từ trong nội tâm.

Thoát được kiếp tạp dịch rồi.

Diệp Hạo nhìn bộ dáng kích động của hai người cười nói.

- Đưa Lệnh Bài của các người cho ta.

Tiếp nhận Lệnh Bài của hai người, Diệp Hạo lấy Lệnh Bài của bản thân trích ra một phần Điểm cống hiến cho bọn họ.

- Các người trong Tiên Cung tu luyện trong thời gian dài như vậy cũng nên ra ngoài hít thở không khí rồi.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Điểm cống hiến ta cho các ngươi muốn mua thứ gì thì mua không đủ thì nói lại ta đưa thêm.

Thần Niệm Cảnh Lượng quét qua sắc mặt bỗng thay đổi.

- 50 vạn.

Cảnh Lượng biết cho dù đạt đến cập bậc Nội Môn Đệ Tử cũng không có nhiều Điểm cống hiến đến như vậy.

Dạ Tuyết quét ngang qua một cái con ngươi lập tức co rụt lại, bởi vì bên trong Lệnh Bài của nàng có 100 vạn.

Diệp Hạo sở dĩ cho Dạ Tuyết nhiều hơn vì Dạ Tuyết cần nhiều hơn.

- Đi đi.

Diệp Hạo nói.

- Khi nào chơi chán rồi thì đến Luyện Đan Đường tìm ta.

Diệp Hạo hiện tại còn một nhiệm vụ.

Bù đắp Thượng Cổ Tố Thể Đan.

Gia hỏa Tâm Ma vẫn còn đang chờ đợi.

Kỳ thật không chỉ riêng Tâm Ma bản thân hắn cũng rất cần Tố Tạo Đan.

Diệp Hạo đi đến Luyện Đan Đường rồi ngay lập tức đi tìm Đan Thanh.

Mặc dù đã cùng Đan Thanh kết hợp các loại dược tài với nhau nhưng vẫn còn thiếu mất ba vị dược liệu.

- Ba vị dược liệu này có hai loại là chủ dược, muốn thôi diễn cần phải mất mấy năm.

Đan Thanh khẽ thở dài nói.

- Mọi điều kiện phải đầy đủ mới được.

- Dù thế nào cũng phải thôi diễn.

Diệp Hạo trầm giọng nói.

- Thôi diễn thì cứ giao cho ba lão đầu tử bọn ta được rồi.

Đan Thanh nói.

- Ngươi không cần ở đây phí thời gian đâu.

- Nhưng ta đang rất cần viên Thượng Cổ Tố Thể Đan này.

Diệp Hạo nhẹ lắc đầu nói.

- Ta ở đây cũng không phí thời gian đâu.

Sau đó Diệp Hạo đến một gian Tu Luyện Thất.

Khoanh chân ngồi xuống hắn lập tức giải phóng giọt Ngộ Đạo Thụ Bản Nguyên Dịch trong thể nội.

Giọt Bản Nguyên Dịch kia còn không đến một nửa.

Bản Nguyên Dịch tràn vào thể nội Diệp Hạo, hắn cảm thấy ngộ tính bản thân mơ hồ bắt đầu tăng trưởng, Diệp Hạo lợi dụng cơ hội khó có được này bắt đầu thôi diễn lên tàn phương của Thượng Cổ Tố Thể Đan.

Thời gian từ từ trôi qua.

Năng lượng của Bản Nguyên Dịch không ngừng tiêu hao.

Khi mà Bản Nguyên Dịch tiêu hao đến chín thành, sắc mặt Diệp Hạo bỗng nhiên thay đổi.

Bởi vì một thành năng lượng còn lại kia mang lại cảm giác sợ hãi cho Diệp Hạo, hắn ngay lập tức thi triển Pháp Lực toàn thân tiến hành trấn áp, thế nhưng chỉ một giây sau đó thất khiếu Diệp Hạo chảy ra máu tươi.

- Cỗ lực lượng này thật kinh khủng, ta vô lực trấn áp rồi.

Diệp Hạo hơi trầm ngâm rồi đi tìm Thôn Thiên Mãng.

Thôn Thiên Mãng xem xét bộ dáng Diệp Hạo rồi giật nảy mình.

- Chuyện gì vậy?

- Nhanh mau phong ấn thể nội của ta lại đi.

Diệp Hạo cắn răng nói ra.

Thôn Thiên Mãng vội vàng phóng xuất Thần Niệm quét qua minh bạch ý của Diệp Hạo.

Khả năng thôn phệ của loại năng lượng này làm cho tu vi Tiên Chủ Thất Chuyển như Thôn Thiên Mãng cũng phải lắp bắp sợ hãi.

Thôn Thiên Mãng không dám khinh suất liên tục bày ra mấy đạo Cấm Chế phong ấn lại.

- Thể nội của ngươi làm sao có loại năng lượng này?

Thôn Thiên Mãng kinh ngạc hỏi.

Diệp Hạo không đáp.

Trước đó Diệp Hạo hoài nghi do NGộ Đạo Thụ nhưng sau đó lập tức bác bỏ vì loại năng lượng này không phải thứ mà Ngộ Đạo Thụ sở hữu.

Phải biết Ngộ Đạo Thụ chỉ cách một nửa bước nữa đã thành thần.

Có thể nói vô luận Thanh Ma hay Vô Cương cũng không thể so sánh nổi.

Bản Nguyên Dịch.

Loại đồ vật này không biết trân quý đến mức nào.

Nếu không trân quý thì Ngộ Đạo Thụ cũng không biểu hiện đau lòng đến vậy.

Nhưng Diệp Hạo ngay lập tức hiểu ra.

Nguyên lai Bản Nguyên Dịch Ngộ Đạo 99% năng lượng bị áp súc lại thành một khối.

Hố rồi.

May mắn bên người Diệp Hạo còn có Thôn Thiên Mãng, nếu không mà nói dù Hoàng Phủ Kiếm có đến thì cũng không làm được trò gì. Bất quá Diệp Hạo nghĩ đến một việc.

Bản thân khi thôi diễn đặc tính của Thần Thể đang ở trước mặt Ngộ Đạo Thụ, có lẽ gia hỏa này đã sớm ý thức được đặc tính bất tử của Thần Thể.

Bất quá người nào rảnh đến mức muốn chết chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.