Chương trước
Chương sau
Thượng Cổ Đan Phương

- ---------------------

Theo lý, Diệp Hạo nên hô giá 4 vạn, nhưng ai ngờ hắn hô đến 10 vạn cơ chứ.

- Ta...ta kêu nhầm rồi.

Lăng Tồn tuôn ra từng tầng mồ hôi trên trán.

- Vậy ngươi cố tình tăng giá?

Lão giả phòng đấu giá trầm giọng nói.

- Không...không.

Lăng Tồn vội nói.

Xử phạt cố tình tăng giá cực kỳ nghiêm trọng, cho dù đệ tử Chân Truyền cũng không chịu đựng nổi.

Lâm gia ở phụ cận là một đại gia tộc, không phải ai cũng có thể đắc tội.

- 10 vạn 1 lần thứ nhất.

Không ai đấu giá.

Có đồ ngu mới đấu giá nữa.

Giá trị trận đồ chỉ khoảng 4 vạn, huống chi giá cả bây giờ đã đến 10 vạn

- 10 vạn 1 lần thứ hai.

- 10 vạn 1 lần thứ ba.

Lão giả gõ nặng nề một cái, kiện vật thứ nhất được Lăng Tồn đấu giá thành công.

Sắc mặt Lăng Tồn âm trầm như nước.

Trên người hắn chỉ có 3 vạn.

Bởi vậy, Lăng Tồn đành phải vội vàng truyền tin mượn Tiên Thạch từ vài người bạn tốt cùng đại sảnh.

Cuối cùng, hắn cũng may mắn mượn đủ.

Cầm bộ Trận Đồ, trong lòng Lăng Tồn tràn đầy lửa giận ngập trời.

Hắn không phải Trận Đạo Sư, lấy Trận Đồ làm cái gì chứ?

- Diệp Hạo, ta phải chém ngươi thành muôn mảnh.

...

Bán Hạ một mặt lo âu nhìn Diệp Hạo.

Chần chờ một chút, nàng vẫn mở miệng

- Diệp Hạo, Lăng Tồn này có thù tất báo, ta sợ hắn xuất thủ với ngươi.

- Ngươi sai rồi.

Diệp Hạo cười, nói ra.

- Hả?

- Ta cảm giác bộ Trận Đồ này chứa cơ duyên to lớn, bởi vậy ta phải lấy được.

Diệp Hạo nhìn Bán Hạ, nói tiếp

- Nói cách khác, dù Lăng Tồn không tìm đến ta, ta cũng phải tìm đến hắn.

- Lăng Tồn có cảnh giới Thiên Tiên hậu kỳ đó.

- Thì tính sao?

Lúc này, Bán Hạ mới quan sát tu vi Diệp Hạo.

Lần này nhìn không sao cả.

Nàng phát hiện tu vi Diệp Hạo đã ngang hàng với mình.

- Ngươi tăng lên cũng quá nhanh đi?

Bán Hạ cả kinh.

- Vẫn tốt chứ.

Diệp Hạo cười cười.

Bán Hạ rốt cục minh bạch tại sao Diệp Hạo không để Lăng Tồn vào trong mắt rồi.

Đối với kẻ khác, Thiên Tiên sơ kỳ không có phần thắng Thiên Tiên hậu kỳ, nhưng đối với Diệp Hạo lại không tính là gì.

- Nếu vậy, ngươi có thể tham gia báo danh tấn thăng đệ tử Chân Truyền?

Đột nhiên, Bán Hạ nghĩ tới cái gì.

Diệp Hạo lắc đầu

- Ngày mai, ta sẽ đi Cửu Dương Vực.

- Vội vã như vậy?

- Trong Tông Môn cũng không có chuyện gì mà?

- Lấy thực lực ngươi, rất có khả năng lớn thông qua tấn thăng đệ tử Chân Truyền.

- Nói sau đi.

Bán Hạ đang muốn nói cái gì, đột nhiên nhạy bén phát hiện khóe miệng Bạch Thược lộ ra nụ cười.

Có ý gì?

Bán Hạ không thể hiểu được.

Sao nàng có thể biết được Diệp Hạo vốn là đệ tử Chân Truyền chứ, hắn cần khảo hạch nữa sao?

- Vật phẩm tiếp theo là một chuôi Trung Phẩm Tiên Kiếm.

Lúc này, lão giả mở miệng

- Trong đó có một linh hồn Giao Long, bởi vậy khi thi triển Kiếm Quyết Thủy Hệ, uy năng sẽ tăng trưởng một thành.

Tuyệt đối không nên xem thường một thành này, có đôi khi chỉ cần một thành đã có thể quyết định sinh tử.

- Giá khởi điểm 600 Trung Phẩm Tiên Thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 50 Trung Phẩm Tiên Thạch.

Trung Phẩm Tiên Kiếm chỉ có cao thủ Ngọc Tiên cảnh mới sử dụng được, cảnh giới càng cao phát ra uy năng càng lớn.

Diệp Hạo chỉ nhìn thoáng qua rồi không thèm để ý nữa.

Tuy hắn không có Trung Phẩm Tiên Kiếm, nhưng giá trị cây kiếm này không cao, sử dụng không lâu sau cũng sẽ phế đi.

Còn nữa, đến lúc hắn tiến về Cửu Dương vực, chẳng lẽ không thể đi đoạt sao?

Lấy thực lực Tâm Ma hiện nay, cướp đoạt một chuôi Trung Phẩm Tiên Kiếm dễ như trở bàn tay

Diệp Hạo không hứng thú, không có nghĩa kẻ khác cũng không hứng thú.

Cuối cùng, giá cả Trung Phẩm Tiên Kiếm cũng được thành giao bằng 800 Trung Phẩm Tiên Thạch.

- Vật phẩm đấu giá tiếp theo là một Thượng Cổ Đan Phương.

Lão giả vừa dứt lời, ánh mắt Luyện Đan Sư nơi đây không khỏi sáng lên.

Bất luận đồ vật gì có liên quan đến thời kỳ Thượng Cổ, nó lập tức trở thành cái tên cường đại.

- Thượng Cổ Đan Phương này có tên gọi Tố Thể Đan.

Lão giả dừng một chút rồi nói tiếp

- Căn cứ theo nghiên cứu từ mấy vị Đan Sư, Đan Phương luyện chế Tố Thể Đan này có hiệu quả hơn gấp 10 lần Tố Thể Đan hiện nay.

Nghe được như thế, cho dù Diệp Hạo cũng phải sáng mắt lên.

Diệp Hạo rất rõ ràng tình huống hiện nay.

Không hề nghi ngờ, hắn cần đại lượng Tố Thể Đan, nhưng loại đan dược này không thể phục dụng quá nhiều, bởi vì nó có tính kháng dược.

- Đáng tiếc đây chỉ là một tàn phương.

- Tàn phương?

- Tàn phương còn có giá trị gì nữa?

- Lâm gia chắc chắn phái Luyện Đan Sư cao cấp trong Gia Tộc nghiên cứu rồi, nếu không nội bộ Lâm gia đã sớm tiêu hóa, sao bọn họ còn cầm đến đây đấu giá chứ?

- Kim Cấp Đan Sư cũng nghiên cứu không ra, chẳng lẽ chúng ta có thể nghiên cứu ra sao?

- Bởi vì Đan Phương này là tàn phương, nên giá khởi điểm 2 vạn Hạ Phẩm Tiên Thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn 1000 Tiên Thạch.

Lão giả vừa dứt lời, nguyên một đám Luyện Đan Sư bắt đầu cạnh tranh.

Ai cũng mang theo tâm lý may mắ phần vạn lỡ như nghiên cứu thành công thì sao?

- 3 vạn 1.

Bạch Thược mở miệng.

- 3 vạn 2.

- 3 vạn 3.

Giá cả Bạch Thược rất nhanh đã bị siêu việt.

- 4 vạn.

Bạch Thược trầm ngâm một cái rồi đấu giá lần nữa.

- 4 vạn 1.

- 4 vạn 3.

Bạch Thược nhìn xu thế cạnh tranh, ý thức được Đan Phương này chỉ sợ không có 6 vạn không cạnh tranh được

- 6 vạn.

Bạch Thược chủ động hô lên giá cả này.

Bạch Thược không ngờ, nàng vừa mới nói xong đã có một âm thanh vang lên

- 7 vạn.

- 8 vạn.

Bạch Thược cắn răng hô lên.

- 9 vạn.

Vẫn là vị kia nói.

Diệp Hạo nhìn Bạch Thược, nói

- Để ta cạnh tranh, hai ta cùng xem.

Bạch Thược còn chưa kịp phản ứng, Diệp Hạo đã mở miệng

- 10 vạn.

- Tiểu oa oa, cho lão phu một chút mặt mũi, như thế nào?

Bên trong đại sảnh là một lão giả mặc hắc bào, đầu đội mũ vành rộng, phát ra âm thanh khàn khàn

- 11 vạn.

- Xin lỗi, Đan Phương này, ta bắt buộc phải có.

Diệp Hạo nhìn lại lão giả, nói

- 12 vạn.

- 13 vạn.

Âm thanh rõ ràng xuất hiện vẻ tức giận.

- 14 vạn.

Diệp Hạo không nháy con mắt một cái, hô tiếp.

- Ngươi gan lắm.

Lão giả lạnh lùng, nói.

Đến lúc này mới không còn ai đấu giá.

- Ngươi có nhiều Tiên Thạch như vậy?

Bạch Thược đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn Diệp Hạo, hỏi.

- 12 vạn Tiên Thạch mà thôi, ta vẫn có thể lấy ra.

Diệp Hạo cười, đáp lại.

Bán Hạ nheo đôi mắt lại.

Nàng đột nhiên phát hiện càng ngày càng không nhìn thấu Diệp Hạo.

Phải biết, cho dù Ngọc Tiên phổ thông cũng chưa chắc có thể xuất ra được 12 vạn Tiên Thạch đâu.

Nhưng Diệp Hạo chỉ là một Thiên Tiên sơ kỳ lại dễ dàng lấy ra 12 vạn Tiên Thạch?

Điều này rất không bình thường.

- Tiểu tử này có tiền như vậy?

Trong Ngân Tự Bao SưLăng Tồn lóe ánh mắt lên, lẩm bẩm.

Bạch Lộ lộ ra mặt mũi tràn đầy không thể tưởng tượng nổi.

Diệp Hạo chỉ là đệ tử Nội Môn, sao có thể xuất ra 12 vạn Hạ Phẩm Tiên Thạch chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.