Tặng Linh Đan
- ---------------------
- Diệp đại ca, có phải ngươi là cao thủ Nguyên Anh Cảnh không?
Thanh Thiền cảm thấy trên người Diệp Hạo có cảm giác thân thiết nên khi nói chuyện phiếm với hắn không cố kỵ chút nào.
- Không phải.
Diệp Hạo cười lắc đầu.
- Chẳng lẽ Trọng Kiếp Cảnh hả?
Thanh Thiền mở to hai mắt hỏi.
- Không phải.
Diệp Hạo vẫn lắc đầu.
- Vậy ngươi có tu vi gì?
Thanh Thiền mơ hồ.
- Tự cô đoán đi.
Diệp Hạo nói đến đây đổi sang đề tài khác:
- Cô mới mười tám tuổi đã có thể tu luyện tới Ích Cốc Cảnh trung kỳ, rất nhanh a.
Thanh Thiền có thể tại nơi có tài nguyên cằn cỗi như này mà tu luyện với tốc độ như vậy, điều này có nghĩa tư chất không sai nha.
- Trên người ta gánh vác vận mệnh của toàn bộ Bộ Lạc, nếu ta không cố gắng tu luyện thì không bằng tự sát cho xong.
Thanh Thiền lắc đầu.
- Truyền nhân của Bảy Đại Bộ Lạc các ngươi có tu vi thế nào?
- Tuổi tác của truyền nhân Bảy Đại Bộ Lạc bọn ta không khác nhau nhiều lắm, mà tu vi của ta có thể xếp thứ năm.
- Không ngờ Bảy Đại Bộ Lạc ngọa hổ tàng long như thế.
Diệp Hạo còn tưởng thực lực Bảy Đại Bộ Lạc không cao lắm, hiện tại, hắn phát hiện bản thân có hơi xem thường Bảy Đại Bộ Lạc này rồi.
Lúc này, Lão Trữ đi tới:
- Tiểu thư, Mạt Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257781/chuong-637.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.