Tây Phương luôn mơ tưởng có thể truyền giáo ở Đông phương.
Dù sao dân số Đông phương thật sự rất nhiều.
Nhưng nhiều năm như vậy Tây phương vẫn bị võ sĩ ngăn cản nên không bao giờ thành công trót lọt.
Nhưng dã tâm Tây phương vẫn chưa bao giờ dập tắt.
- Truyền giáo?
Trương Sơ cười lạnh nói.
- Có bản lãnh mấy người thử làm coi.
Thủ hộ kia còn định nói đã bị Thánh Nữ ngăn cản.
- Theo ta được biết Trung Quốc ngươi còn có một nhóm người, mà nhóm người này nắm giữ lực lượng kinh khủng, không biết ta có thể được họ để mở mang tri thức một chút hay không?
- Các ngươi không có tư cách bái kiến họ.
Trương Sơ hiểu rõ Thánh Nữ nói đến Tu sĩ.
- Ngươi sai rồi, chúng ta không phải bái kiến, chỉ để nói chuyện hợp tác.
Thánh nữ nhìn Trương Sơ nghiêm túc nói ra.
- Thực lực Quang Minh Giáo đình ta bày ra mới chỉ một góc băng sơn thôi, ta cảm thấy song phương nên cần trao đổi.
Lời Thánh Nữ nói khiến sắc mặt Trương Sơ biến hóa.
Một góc băng sơn?
Thực lực Quang Minh Giáo đình đã cường đại đến trình độ này rồi sao?
- Bọn họ không hứng thú với các ngươi.
Trương Sơ trực tiếp cự tuyệt.
Trương Sơ không biết thực lực Quang Minh Giáo đình mạnh bao nhiêu, nhưng hắn tin tu sĩ Đông phương sẽ mạnh hơn bọn họ.
- Điều đó thật sự đáng tiếc.
Thánh Nữ khẽ thở dài.
Trương Sơ trầm ngâm không nói.
- Vậy bây giờ chúng ta nói chuyện hợp tác Đông Tây đi.
Thánh Nữ chợt dời chủ đề.
- Cô nói.
- Những người Đông phương các ngươi không thích hợp luyện Võ học, nhưng cũng chưa chắc không thích hợp tu luyện Thánh học của ta, mà những người Tây phương không thích hợp tu luyện Thánh học cũng chưa chắc không thích hợp tu luyện Võ học của các ngươi.
Thánh Nữ nhìn Trương Sơ nói.
- Trương cục trưởng chắc cũng biết rõ dòng dõi Yêu thú một khi lớn lên chính là đại họa kinh khủng, bởi vậy lúc này Đông Tây chúng ta nên vận dụng tất cả các lược lượng có thể sử dụng.
Nói rất có lý.
Nhưng Trương Sơ làm sao có thể đáp ứng.
- Đông phương chúng tôi có thể tự bảo vệ bản thân a.
Trương Sơ cự tuyệt.
Toàn bộ Tây Âu mới có bao nhiêu người?
Tính toán kĩ càng mà nói thì khoảng hơn ba trăm triệu.
Mà Trung Quốc lại có 1,3 tỷ.
Còn nữa Giáo Đình Tây âu am hiểu tẩy não nhất, đến lúc đó học viên Trung Quốc nhất định sẽ nghe theo lệnh Giáo Đình, còn học viên Tây Âu mà Trung Quốc bồi dưỡng vẫn sẽ có ý thức về quốc gia mình, khi đó những học viên Tây Âu nhất định bảo vệ đất nước của họ mà thôi.
Chuyện này là một cuộc mua bán lỗ vốn a.
Trung Quốc không ngu.
- Còn phải mời Trương cục trưởng an bài cho ta gặp mặt Thủ Phụ được không?
- Ta có thể đại diện toàn quyền.
- Ngươi không đại biểu được.
Thánh Nữ chậm rãi nói.
- Làm sao? Nếu ta không đáp ứng thì các ngươi còn chuẩn bị cường thế xông vào Đế Đô hả?
- Thật ra chúng ta cũng có quyết định như vậy.
Đội trưởng đội bảo vệ Thánh Nữ đột nhiên thốt lên.
Thân phận Thánh Nữ rất mẫn cảm.
Cô sẽ không nói ra những lời có thể làm tổn hại ngoại giao giữa hai nước.
- Xông vào Đế Đô?
Nghe vậy Thiều Hoa cười lạnh nói.
- Có bản lãnh thì các người xông vào Bồng lai hội sở ở Ma Đô này xem cái đã.
- Bồng Lai Hội sở?
Trong mắt Thánh Nữ lộ vẻ suy tư.
- Nơi này có tu sĩ sao?
- Đúng, có một tu sĩ Trung Quốc tôi.
Thiều Hoa ứng tiếng nói.
Thiều Hoa rất tức giận.
Đám gia hỏa Tây Âu này dựa vào cái gì mà chảnh thế không biết.
Ánh mắt Trương Sơ lóe lên một cái.
Trương Sơ biết rõ ông chủ sau màn Bồng Lai hội sở là ai?
Diệp Hạo.
Nhưng hiện tại Diệp Hạo đang ở Bồng Lai hội sở sao?
- Thật ra ta cũng tò mò về thần thông của tu sĩ Trung Quốc đã lâu.
Thánh Nữ vui vẻ cười nói.
- Trương cục trưởng, không phiền có thể dẫn ta đi một chuyến đến Bồng Lai hội sở được không?
- Vậy thì đi thôi.
Trương Sơ đáp ứng.
Thật sự Trương Sơ cũng muốn Diệp Hạo trị đám gia hỏa Tây Âu một chút.
Mà ngay lúc đoàn người đang trên đường tới Bồng Lai hội sở, Trương Sơ đã nhắn cho Diệp Hạo một tin nhắn.
Bồng Lai Hội sở.
Diệp Hạo nhìn thấy nội dung tin nhắn này không khỏi nở nụ cười.
Cũng quá trùng hợp đi.
Nơi Diệp Hạ dẫn ba người Trương Lan, Lãnh Tuyết, Tiểu Độc đến chính là Bồng Lai hội sở.
Đầu bếp Bồng Lai Hội sở có thể xưng làm đầu bếp giỏi nhất thế giới.
- Có việc gì sao?
Trương Lan hỏi.
- Không có việc gì.
Diệp Hạo cất điện thoại cười nói.
Hắn không để Thánh Nữ Quang Minh giáo đình trong lòng.
Đừng nói tu vi đối phương có khả năng đi đến Kết Đan cảnh, dù tu vi đối phương có Thành Anh cảnh thì thế nào?
Không qua bao lâu mấy chiếc xe xa hoa dừng lại ở cửa ra vào Bồng Lai hội sở, tiếp lấy Thánh Nữ dưới sự bảo vệ của 9 vị kị sĩ xung quanh từ từ tiến đến cửa ra vào.
Trước cửa, một thanh niên cười nói.
- Xin xuất trình thẻ hội viên của mọi người.
- Cút.
Một kị sĩ thủ hộ lạnh lùng nói.
Mục đích lần này đến để đập phá quán.
Vì vậy chả cần khách khí làm gì?
- Xin chú ý lời nói của ngài.
Người gác cửa trầm giọng quát.
Không ai dám làm càn trước Bồng Lai Hội sở.
Cái này cũng là quy tắc ngầm mọi người luôn tuân thủ.
- Ta nói ngươi cút, nghe rõ chưa?
Âm thanh kị sĩ thủ hộ vừa rơi xuống, một bàn tay xuất ra vỗ vào người canh cửa.
Lúc bàn tay hắn chạm đến người canh cửa bỗng một cỗ nhu hòa lực lượng kéo người canh cửa lui ra.
- Lá gan mấy người không nhỏ a.
Đúng lúc này, một hôi bào lão giã nằm trên ghế mây chậm rãi đứng lên.
Lão giả đứng lên, một đạo uy áp kinh khủng rơi vào trên người kỵ sĩ thủ hộ kia.
Kỵ sĩ thủ hộ bịch một tiếng quỳ xuống mặt đất.
- Ngươi…
Hắn vừa nói kịp nói đến đây, một bàn tay hữu lưc đã đặt trên đầu hắn.
- Làm càn.
- Dám cả gan…
- Tự tìm đường chết.
Những kỵ sĩ thủ hộ còn lại giận tím mặt.
Danh dự kỵ sĩ thủ hộ có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục.
- Thập tự quang kiếm.
- Thập tự quang kiếm.
- Thập tự quang kiếm.
Pháp thuật có lực công kích cực kì cường đại trong Thánh đường.
Tám chuôi Thập tự quang kiếm mang theo năng lượng kinh thiên động địa bao phủ lão giả.
Mà khi chúng tan thành mây khói, sắc mặt 8 kị sĩ đều khiếp sợ nhìn lão giả hoàn hảo không chút tổn hại.
- Quá yếu.
Vô Nha Tử nói đến đây, bàn tay hơi chấn động, kị sĩ thủ hộ đang quỳ trước mặt ông chấn động sau đó tan thành từng mảnh vỡ.
- Ngươi…
Tám kỵ sĩ thủ thủ hộ trừng đối phương muốn rách cả mí mắt.
- Cút.
Vô Nha Tử quát lớn một tiếng.
Toàn bộ tám kỵ sĩ thủ hộ đều vô lực miệng phun máy tươi ngã xuống phía sau.
- Tai sao lại giết người của ta?
Thánh Nữ nghiêm túc hỏi Vô Nha Tử.
- Kẻ muốn giết người của ta vĩnh viễn phải chết.
Vô Nha Tử lườm Thánh Nữ một cái trả lời.
- Chỉ vì một người bình thường này sao?
Thánh Nữ không thể tin được hỏi lại.
Vô luận thế nào cô nàng cũng không ngờ kỵ sĩ của mình chết bởi vì muốn giết một người phục vụ bình thường.
- Lý do đó còn chưa đủ à?
Vô Nha Tử thản nhiên đáp lời.
- Ngươi…
Thánh Nữ lấy lại bình tĩnh nói.
- Ngươi là ông chủ Bồng Lai hội sở?
- Ta chỉ là người gác cổng thôi.
Vô Nha Tử nói không làm cho người ta kinh ngạc đến chết không thôi.
- Vậy ông chủ của ngươi đâu?
Thánh Nữ bình phục liền hỏi.
- Chỉ có tu vi Kim Đan kì cũng muốn bái kiến công tử của ta?
Vô Nha Tử khinh bỉ nhìn Thánh Nữ một cái nói tiếp.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]