Chương trước
Chương sau
Thu Hoạch Lớn

- ---------------------------------

Đường Phiên Phiên lựa chọn Tử Phượng Kiếm cũng nằm trong dự liệu của bà lão. Bởi vì nàng tu luyện Kinh Hồng Kiếm Quyết.

Đột nhiên, ánh mắt nàng rơi vào 30 kiện Hạ Phẩm Tiên Bảo còn lại. Đại bộ phận 30 kiện đều là Tiên Kiếm.

- Tiền bối, lão nhân gia ngài có thể cho ta thêm mấy món Hạ Phẩm Tiên Bảo được không, ahihi?

Đường Phiên Phiên e thẹn nói ra.

- Cho nha đầu Thanh Thanh sao?

Lúc này, Bà lão chợt nghĩ tới cái gì.

- Vâng

- Vậy cô chọn đi.

Đường Phiên Phiên vòng quanh một vòng rồi lựa chọn hai thanh Tiên Kiếm trước mặt. Sau khi thu hai thanh Tiên Kiếm vào túi Càn Khôn, nàng xin thêm:

- Tiền bối, có thể cho ta thêm một kiện được không?

- Ngươi còn muốn Tiên Kiếm?

Bà lão khẽ giật mình.

- Ta muốn loại Pháp Bảo khác.

- Vậy ngươi chọn tiếp đi.

Đường Phiên Phiên nhặt một khỏa Hạt Châu lên, hỏi

- Tiền bối, đây là cái gì?

- Tiên Bảo dạng Phòng Thủ.

Bà lão trả lời

- Cô chỉ cần thôi động Hạt Châu này, nó sẽ hóa thành một cái quang tráo to lớn, cho dù Tiên Kiếm chém tới cũng rất khó phá.

Đường Phiên Phiên vội vàng thu Hạt Châu vào, rồi lưu luyến đi về nơi phương xa.

Thấy bộ dáng Đường Phiên Phiên như vậy, bã lão không khỏi lắc đầu cười

- Nha đầu, ngươi đã lấy bốn kiện Tiên Bảo mà còn không hài lòng sao?

- Càng nhiều càng tốt mà?

Đường Phiên Phiên chạy đến lung lay cánh tay bà lão làm nũng.

Bà lão cưng chìu nhìn Đường Phiên Phiên, sau đó bà ta vung tay lên, một khối Thanh Ngọc xuất hiện trong tay.

- Bên trong khối Thanh Ngọc có một Hồn Giao Long cấp Chân Tiên, tu vi ngươi càng cao thôi động uy năng lại càng cường đại, ngoài ra nó còn có công năng tự động hộ chủ.

- Đa tạ tiền bối. hì hì

Đường Phiên Phiên vui vẻ nhận lấy Thanh Ngọc.

Khi Đường Phiên Phiên chuẩn bị bỏ vào túi Càn Khôn, bà lão đã lấy nó lại đeo bên hông Đường Phiên Phiên.

- Trên khối Thanh Ngọc có cấm chế đặc thù, không ai có thể nhìn ra được nó là Tiên Bảo đâu.

Bà lão chân thành nói

- Cô nhất định phải luôn mang nó trên người, có biết chưa?

- Vâng ạ.

Đường Phiên Phiên gật đầu liên tục.

- Ngươi thoải mái lấy thêm Thượng Phẩm Pháp Bảo đi.

Thấy Đường Phiên Phiên nghe lời, bà lão yêu thương nói ra.

Nhưng ngay sau đó, bà ta lập tức hối hận, bởi vì Đường Phiên Phiên vung tay lên quét hơn ngàn kiện Thượng Phẩm Pháp Bảo các loại.

- Nha đầu, ngươi cầm nhiều Thượng Phẩm Pháp Bảo như vậy làm gì? Có biết thế cục giới Tu Đạo lúc này như thế nào không?

Bà lão cười khổ nói.

- Không nhiều đâu.

Đường Phiên Phiên trừng mắt đáp lại.

- Được rồi.

Bà lão bất đắc dĩ nói ra.

- Ta có thể lấy một ít Trung Phẩm Pháp Bảo không?

Đường Phiên Phiên không chút xấu hổ nói.

- Ngươi tính lấy bao nhiêu nữa?

Đường Phiên Phiên lại vung tay lên lấy hơn ngàn kiện. Lúc này, nàng mới vừa lòng thỏa ý nhìn bà lão

- Tiền bối, ngài có biết không? Hiện tại ta rất vui vẻ.

- Cô vui, nhưng ta không vui.

Sắc mặt Bà lão tối sầm lại.

- Sao có thể chứ?

Đường Phiên Phiên vội vàng kéo cánh tay bà lão nũng nịu

- Ta phải làm gì để lão nhân gia ngài vui đây?

- Đi thôi, ta dẫn ngươi đề thăng tu vi.

Bà lão lắc đầu mang theo đám người Đường Phiên Phiên rời khỏi, sau đó đi tới một Điện Đường khác.

- Cung điện này chứa Lưu Ly Bảo Khí, trong đó có trộn một ít Thái Sơ Chi Khí, ngươi có thể dễ dàng tăng tiến tu vi.

Bà lão dừng một chút rồi nói tiếp

- Bây giờ, ta phải mang mấy tiểu gia hỏa kia đi chọn pháp bảo.

Tám người Minh Kim Cổ đi tới Pháp Bảo điện, cả đám giật mình khi nhìn thấy số lương Pháp Bảo nơi đây.

- Mai Doãn Tuyết, Hiểu Minh, hai người các ngươi có tư cách lựa chọn một kiện Hạ Phẩm Tiên Bảo.

Bà lão nhàn nhạt nói ra

- Về phần các ngươi, mỗi người có thể lựa chọn một kiện Thượng Phẩm Pháp Bảo.

- Các ngươi lựa đi

Mai Doãn Tuyết, Hiểu Minh đại hỉ.

Tiên Bảo a!

Phải biết, Mao Sơn Phái cũng chỉ có một kiện Tiên Bảo mà thôi.

Hiểu Minh mang về một kiện Tiên Bảo, thực lực Mao Sơn Phái sẽ tăng cường một bậc, nó có ý nghĩa Mao Sơn Phái sẽ vượt qua Ngũ Đại Tông Môn còn lại.

Trong lòng đám người Minh Kim Cổ cực kỳ khó chịu. Nhưng lúc này không ai dám nói ra

Dù sao Mai Doãn Tuyết và Hiểu Minh mạnh hơn bọn họ rõ như ban ngày.

- Tiền bối, không biết Đường Phiên Phiên có lấy được Tiên Bảo không?

Hắc y thanh niên đột nhiên hỏi.

- Ngươi cảm thấy thế nào?

Bà lão lườm hắc y thanh niên từ chối cho ý kiến, nói tiếp

- Các ngươi tranh thủ lựa chọn đi.

Ngay lúc này, Tiên Cung bỗng nhiên chấn động mạnh mẽ.

- Không tốt, Tiên Cung muốn trốn vào Thời Không Loạn Lưu.

Bà lão biến sắc nói

- Thời gian còn lại của các ngươi không còn nhiều đâu

Đám người Minh Kim Cổ vội vàng chọn lựa Pháp Bảo mà mình coi trọng.

- Các ngươi đi theo ta.

Bà lão nói xong rồi mang bọn họ đến địa phương Đường Phiên Phiên đang tu luyện.

Khi nhìn thấy bộ dáng Đường Phiên Phiên, bà lão lập tức giật mình. Bởi vì nàng đã mở ra Hãn Hải Bình, không chút ngại ngùng thu lấy Lưu Ly Chi Khí.

Đường Phiên Phiên không ngờ bà lão trở lại nhanh như vậy, nàng không chút ý tứ nhìn lại bà lão.

- Nha đầu, ngươi muốn quét sạch Tiên Cung sao?

Đường Phiên Phiên cười hihi hai tiếng, nhưng vẫn không đình chỉ hấp thu Lưu Ly Chi Khí.

Bà lão cũng không quản nữa

- Tranh thủ thời gian, các ngươi có thể hấp thu bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Đám người Minh Kim Cổ vội vàng khoanh chân ngồi xuống. Đồng thời bắt chước Đường Phiên Phiên, nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện túi Càn Khôn không có khả năng thu lấy.

Ý thức được điều này, bọn họ không dám giằng co nữa. Nếu tiếp tục như vậy, bọn họ không còn bao nhiêu thời gian tăng lên tu vi.

Lúc này, Tiên Cung chấn động kéo dài ngày càng kịch liệt.

Sắc mặt Bà lão ngưng trọng nói

- Ta sắp áp chế không nỗi nữa rồi.

Lần này, Đường Phiên Phiên không để ý có thể tăng lên bao nhiêu tu vi, nàng chỉ quan tâm có thể lấy được bao nhiêu Lưu Ly Bảo Khí mà thôi. Nhưng nếu có thể tăng lên, nàng sẽ triệt để tận dụng tốt cơ hội này

Nguyên Anh Nhị Chuyển!

Nguyên Anh Tam Chuyển!

Khi Đường Phiên Phiên đột phá đến cảnh giới này, tất cả mọi người đã bị một cỗ lực lượng to lớn lực bao vây lại.

Đường Phiên Phiên vung tay lên thu lại Hãn Hải Bình vì nàng biết đã hết giờ rồi. Nàng nhìn về phía bà lão, bà lão cũng nhìn về phía nàng. Nàng không kịp nói lời cảm kích thì cả đám đã biến mất ngay tại chỗ

Sau một khắc, cả đám người xuất hiện bên ngoài Bồng Lai Tiên Cung.

Đường Phiên Phiên cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình, nàng lập tức quay người nhìn lại một thân ảnh.

- Diệp Hạo.

Nàng sung sướng hô to nhào tới Diệp Hạo.

Hiểu Minh, Thanh Thanh đồng dạng cũng đi đến.

- Nguyên Anh Cảnh.

- Tất cả đều đạt đến Nguyên Anh Cảnh.

- Minh Kim Cổ, Thải Hàm, Văn Hoa, Huyết Liên Hải đều đạt đến Nguyên Anh Tứ Chuyển. Mai Doãn Tuyết, Hiểu Minh cùng thanh niên thần bí đều đạt đến Nguyên Anh Ngũ Chuyển. Trời đậu… Sao Thanh Thanh cũng đạt đến Nguyên Anh Ngũ Chuyển?

- Sao Đường Phiên Phiên chỉ đạt đến Nguyên Anh Tam Chuyển thế?

- Bọn họ tăng lên cũng quá nhanh đi.

Đường Phiên Phiên không để ý ánh mắt toàn trường mà bổ nhào vào lòng ngực Diệp Hạo.

- Đường Phiên Phiên, cô nên chú ý thân phận.

Lúc này, một âm thanh lạnh lẽo vang lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.