Ngọc Hành lúc đầu xem trọng Diệp Hạo chỉ bởi vì Hiểu Minh hết lòng vì hắn, bất quá thời gian dần trôi qua hắn càng ngày càng phát giác Diệp Hạo không hề đơn giản, Ngọc Hành thậm chí còn hơn một lần nghĩ Diệp Hạo chính là Ám Tinh.
Các Đại Tông Môn đều suy đoán Ám tinh là ai, mà Diệp Hạo không nghi ngờ là nhân tuyển đứng đầu.
Nhưng không ai lại nghĩ ra Ám Tinh lại là Đường Phiên Phiên.
Bất quá thì hiệu quả cũng như nhau mà thôi.
Bây giờ ai chả biết Đường Phiên Phiên gần như là vợ của Diệp Hạo.
- Ừ.
Diệp Hạo nhẹ gật đầu.
- Diệp Hạo lời đề nghị của ta khi nãy, cậu cân nhắc như thế nào?
Lúc này Tông Chủ Trầm Ngư Tông thấy Diệp Hạo không cho mình đáp án rõ ràng thì vội vàng hỏi lại.
- Chuyện này ta tôn trọng theo ý nguyện của nàng.
Diệp Hạo cười nói.
Nghe vậy, không ít trong mắt cường giả Tông Môn toàn trường đều lóe lên tia sáng.
Chỉ cần Diệp Hạo không có ý kiến gì thì việc này quá dễ để thực hiện.
Ngọc Hành nhìn Diệp Hạo không khỏi lo lắng thay cho hắn.
- Ngọc Môn Chủ muốn nói cái gì?
Diệp Hạo cười tủm tỉm hỏi.
- Việc xuất hiện của Ám Tinh đã làm kinh động đến toàn bộ Tu Đạo Giới, có thể nói Ám Tinh là thứ mà bất cứ ai cũng bất chấp mọi thứ để tranh đoạt.
- Trắng trợn cướp đoạt hả?
- Không loại trừ khả năng này.
- Vậy thì cứ phi ngựa tới đây.
Diệp Hạo nhún vai đáp.
Nếu trước đó, Diệp Hạo còn có chút kiêng kị, nhưng bây giờ với tu vi Nguyên Anh Thất Chuyển, Tâm Ma cũng đã lên đến Trọng Kiếp Nhị Chuyển, Diệp Hạo cũng chẳng có bất cứ thứ gì để lo lắng cả.
Giọt máu tươi kia của Tâm Ma cũng không có bao nhiêu.
Vấn đề là tu vi của Tâm Ma không thể so sánh như lúc trước nữa, Tâm Ma bây giờ có thể tăng lên đến Trọng Kiếp Tầng Tám để tiến hành chiến đấu, thậm chí khi Diệp Hạo tiến thêm một bước thì chiến lực của Tâm Ma cũng theo đó mà tiến lên.
Nhưng việc này cũng không phải tất yếu.
Tu vi Trọng Kiếp Tầng Tám cơ hồ đã là tồn tại đỉnh phong.
Bời vì khi Diệp Hạo đến được Trọng Kiếp Tầng Tám thì Pháp Lực trong cơ thể hắn cũng đã ngang ngửa với Âm Quân Địa Phủ rồi.
Diệp Hạo cũng chẳng ngán ai đồng cấp bậc cả!
Ngọc Hành kinh nghi nhìn Diệp Hạo một cái, rồi nói.
- Tại sao ta lại không thể nhìn thấu tu vi của cậu nữa?
- Tôi dùng Liễm Khí Quyết.
Diệp Hạo cười đáp.
Liểm Khí Quyết không tính là Thần Thông cao siêu gì, loại Thần Thông này thuần túy chỉ dùng để che lấp tu vi bản thân, bất quá càng về sau thì càng ít người sử dụng đến.
Một ví dụ đơn giản.
Đến cấp bậc Phú Hào vạn tỉ, thì việc xếp hạng trên Forbes còn đáng để quan tâm sao?
Ngọc Hành không hỏi lại nữa.
Hắn không biết tu vi của Diệp Hạo đã vượt qua hắn.
Bồng Lai Tiên Cung!
Thanh Thanh đang kéo dài thời gian thêm một tháng rưỡi phục dụng Ngộ Đạo Tuyền sau đó không phục dụng nữa, bởi vì hai tháng thời gian này, nàng đã học hết toàn bộ toàn bộ Tam Đại Thần Thông, đồng thời hoàn toàn quán thông Thần Thông mà trước kia không học được, thậm chí còn trực tiếp xung kích thêm hai ba cảnh giới nữa.
Nếu lúc này tiếp tục phục dụng thì có chút lãng phí.
Mà lúc này Đường Phiên Phiên vẫn phục dụng như cũ.
Ba tháng!
Đường Phiên Phiên phục dụng Ngộ Đạo Tuyền ròng rã ba tháng.
Tron quá trình ngộ đạo, tu vi của Đường Phiên Phiên cũng bất tri bất giác tăng lên Nguyên Anh Tầng hai.
- Thế nào?
- Đều học xong.
- Tốt tốt tốt.
Bà lão nói liên tục ba chữ tốt rồi nói tiếp.
- Cô đi theo ta.
Đường Phiên Phiên vội vàng đi theo.
Nhìn Đường Phiên Phiên theo bà lão rời đi, trong lòng Minh Kim Cổ cùng đám Mệnh Tinh cảm thấy khó chịu.
Dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được nhất định Đường Phiên Phiên lại được cho thêm chỗ tốt.
Bất quá họ có thể nói được gì.
Đường Phiên Phiên theo bà lão đi đến một Đại Điện.
- Thái Sơ Điện.
Nhìn ba chữ này, hô hấp Đường Phiên Phiên có chút dồn dập lên.
- Bên trong Thái Sơ Điện có Thái Sơ Chi Quang.
- Tại sao lần này chỉ có Thái Sơ Chi Khí?
- Bởi vì Thái Sơ Chi Quang không có bao nhiêu, cho nên lần này đổi thành Thái Sơ Chi Khí.
Bà lão nói khẽ.
- Ta biết rõ cô muốn cô đọng Thái Sơ Chi Thể, như vậy ta giúp cô hoàn thành tâm nguyện này đi.
Bà lão vừa dứt câu, Thái Sơ Điện tuôn ra một đạo Thái Sơ Chi Quang.
Đường Phiên Phiên đắm mình trong Thái Sơ Chi Quang, cảm thấy bản thân như cá gặp nước, nàng tham lam hấp thu quang huy bốn phía, Thái Sơ Chi Thể của nàng đang dần chuyển biến.
Bà lão đã cung cấp đầy dủ tài nguyên.
Bởi vậy Đường Phiên Phiên nếu tu luyện không thành Thái Sơ Chi Quang thì không có thiên lý nữa.
Thái Sơ Chi Quang dù ở Tiên Vực cùng là một loại tài nguyên xa xỉ và trân quý, có thể nói không có mấy ai xa xỉ tới mức dùng Thái Sơ Chi Quang để cô đọng Thái Sơ Chi Thể cả.
Vấn đề là, người thành lập Bồng Lai Tiên Cung thực sự nghịch thiên, bản thân nàng không những tu luyện thành Thái Sơ Chi Thể, càng dùng Thái Sơ Chi Thể để tăng tu vi lên, đợi đến khi tu vi tăng lên đến một cảnh giới nhất định, nàng mới phong ấn toàn bộ Thái Sơ Chi Quang ở chỗ này.
Nhiều năm như vậy, bà lão kiến thức qua không ít Mệnh Tinh, nhưng không một ai mang lại kinh diễm như Đường Phiên Phiên, nếu không mà nói nàng cũng không thành toàn cho Đường Phiên Phiên đến như vậy.
Thái Sơ Chi Quang dần dần tràn vào cơ thể, Đường Phiên Phiên cảm thấy gân cốt cùng huyết nhục, thậm chí Thần Hồn đều xuất hiện tử sắc.
Lúc này mặc dù Đường Phiên Phiên không nói gì, nhưng toàn thân cô đã tràn ngập một cỗ khí tức thê lương, xa xăm, đáng sợ.
Thái Sơ Chi Thể!
Thần sắc bà lão kích động nhìn Đường Phiên Phiên.
Bà ta hiểu rõ sự cường đại của Thái Sơ Chi Thể.
Kỳ thật năm đó trước khi vị kia rời đi đã nói với bà, nếu cảm thấy Mệnh Tinh không có khả năng thay đổi thời cục, thì có thể tự tay đắp nặn một Thái Sơ Chi Thể.
Bà lão cảm thấy hiện giờ không có gì có thể ngăn cản Đường Phiên Phiên nắm giữ Thái Sơ Chi Thể nữa cả.
Khi hai con ngươi Đường Phiên Phiên mở ra, một đạo tử sắc quang huy xông thẳng lên chân trời.
Thân Hồn bà lão hung hăng run lên.
- Thái Sơ Chi Mâu.
Đây là một loại Bản Nguyên Thần Thông của Thái Sơ Chi Thể.
- Tiền bối ta đã ngưng tụ thành công Thái Sơ Chi Thể rồi sao?
Đường Phiên Phiên ngạc nhiên thốt lên.
- Đúng vậy.
Bà lão gật gật đầu.
- Khi cô đang xông Thiên Thê, ta phát hiện cô không có một kiện binh khí phù hợp nhỉ.
- A.
Trong lòng Đường Phiên Phiên tức khắc như lửa đốt.
Bà ta muốn đưa cho bản thân một kiện Tiên Bảo sao?
- Cô đi theo ta.
Bà lão nắm lấy tay Đường Phiên Phiên, dắt nàng đến một căn phòng.
Đường Phiên Phiên lúc này đã bị kinh động bởi đám Pháp Bảo ở đây.
Gian phòng này Pháp Bảo không có 1 vạn cũng có 8000 a.
Từng cái đều là tinh phẩm.
Đường Phiên Phiên nhìn xung quanh thì phát hiện cái kém nhất cũng đến bậc Trung Phẩm.
- Những cái Pháp Bảo này đều do Chủ Nhân lưu lại, trong đó Trung Phẩm Pháp Bảo có 6000 kiện, Thượng Phẩm Pháp Bảo có 3000, Hạ Phẩm Tiên Bảo 30 kiện, Trung Phẩm Tiên Bảo ba kiện.
- Ta có thể tùy ý chọn sao?
- Đúng vậy.
Con mắt Đường Phiên Phiên lúc này rơi vào ba kiện Trung Phẩm Pháp Bảo.
Bản năng của tất cả mọi người thôi.
Bà lão cười nói.
- Ba kiện Trung Phẩm Pháp Bảo này dù cô đạt đến cảnh giới Chân Tiên cũng chưa chắc có khả năng thôi động, bất quá nếu cô thích có thể chọn một cái.
Nghe vậy Đường Phiên Phiên vội vàng chạy đến chỗ ba kiện Trung Phẩm Pháp Bảo cẩn thận quan sát.
- Ba kiện này lần lượt là Tử Phượng Kiếm, Phong Lôi Đao, Phạn Âm Chuông.
- Ta muốn Tử Phượng Kiếm.
Đường Phiên Phiên không chút do dự đưa ra lựa chọn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]