Chương trước
Chương sau
Không Gian Tiên Bảo

- ---------------------------------

- Minh Kim Cổ, không ngờ cậu đã sắp chết mà còn mạnh miệng.

Vô Nha Tử giống như đã sớm dự đoán Minh Kim Cổ sẽ nói như vậy:

- Cậu vừa nói Mai tiểu thư đã chết rồi đúng không? Tôi nói cho cậu biết, Mai tiểu thư vẫn còn chưa chết.

- Không thể nào.

Minh Kim Cổ không chút do dự thốt lên:

- Mai Doãn Tuyết đã trúng Phệ Tâm Độc, tuyệt đối không có khả năng may mắn sống sót.

- Ông nói gì?

Lý Tuệ kích động nhìn Vô Nha Tử nói:

- Ông nói Doãn Tuyết không chết?

- Đúng vậy.

Vô Nha Tử khẳng định nói:

- Bây giờ Mai tiểu thư đang cùng một chỗ với Diệp công tử, nếu Lý tiền bối không tin thì đợi một canh giờ nữa sẽ biết.

Lý Tuệ nhìn thấy Vô Nha Tử chắc chắn liền gật đầu.

- Minh Kim Cổ, một canh giờ nữa nếu Bát Đại Mệnh Tinh vẫn còn thì xem cậu làm thể nào biện minh nữa?

Minh Kim Cổ giễu cợt nhìn Vô Nha Tử nói:

- Ông đừng nói giống như Mai Doãn Tuyết không chết nữa.

Minh Kim Cổ sao có thể tin lời Vô Nha Tử nói được?

Tận mắt hắn đã thấy Mai Doãn Tuyết trúng Phệ Tâm Độc mà.

Lý Tuệ hơi trầm ngâm sau đó phất tay, cường giả Bế Nguyệt Tông đứng thành hình cung bao vây Minh Kim Cổ và lão giả kia vào bên trong.

- Lý Tuệ, bà có ý gì?

Vị lão giả kia tức giận quát.

- Minh Kim Cổ nói nhưng không có bằng chứng, mà người này lại có thể lấy ra chứng cứ.

Lý Tuệ chậm rãi nói:

- Đợi lát nữa, nếu chứng minh Mai Doãn Tuyết không chết thì chứng minh lời người này vừa nói hoàn toàn chân thực.

- Không sai.

Trưởng Lão Long Hổ Môn đồng ý nói.

Minh Kim Cổ nhìn thấy cảnh này, trên mặt lộ ra vẻ không thể tưởng tượng nổi:

- Không thể nào, không thể nào, không thể nào đâu…

- Cậu cảm thấy không thể nào bởi vì Phệ Tâm Độc do tự tay cậu hạ, đúng không?

Ánh mắt Vô Nha Tử đầy hàn quang nhìn Minh Kim Cổ.

Tên gia hỏa này là một ngụy quân tử.

Giữ người này lại trên thế gian sẽ trở thành một tai họa a!

- Phệ Tâm Độc không thể giải được, nếu bây giờ Mai Doãn Tuyết còn không chết, trừ khi… trừ khi…

Hắn nói đến đây tự nhiên trong đầu hiện ra một ý nghĩ:

- Trừ khi Diệp Hạo dùng tái giá chi thuật, di chuyển Phệ Tâm Độc lên người mình.

Nghe thấy Minh Kim Cổ nói như vậy, toàn bộ tu sĩ toàn trường ngơ ngẩn.

Vừa rồi, Minh Kim Cổ nói chắc như đinh đóng cột Diệp Hạo chính là người hạ Phệ Tâm Độc, nếu vậy thì sao hắn lại tái giá lên bản thân mình chứ?

Trừ khi Diệp Hạo não tàn a.

- Minh Kim Cổ, ngươi còn gì để nói nữa không?

Lý Tuệ là cáo già thành tinh, bây giờ, sao bà ta không đoán ra Phệ Tâm Độc do Minh Kim Cổ hạ chứ!

- Đáng tiếc, tôi mưu tính lâu như vậy, chỉ không có tính tới gia hỏa Diệp Hạo lại hy sinh tính mạng để cứu Mai Doãn Tuyết a.

Trên mặt Minh Kim Cổ thổn thức nói.

Toàn trường xôn xao.

Không ai nghĩ đến hắn sẽ thừa hận đã mưu hại Mai Doãn Tuyết trước mặt mọi người như vậy!

Vô Nha Tử lại rất rõ ràng đến lúc này, cho dù Minh Kim Cổ không thừa nhận cũng không được, sau khi bản thân lấy ra video, Long Hổ Môn và Thục Sơn Môn sẽ không bỏ mặc hắn rời đi. Đã như vậy thì không bằng dứt khoát thừa nhận.

- Sư phụ, chúng ta đi thôi.

Minh Kim Cổ nhìn lão giả bên cạnh nói.

Lão giả bên cạnh Minh Kim Cổ gật đầu, sau đó trong tay ông xuất hiện một Toa Hình Pháp Bảo.

Toa Hình Pháp Bảo xuất hiện lập tức tràn ra ba động đáng sợ, các cường giả xung quanh bao gồm cả Lý Tuệ đều thay đổi sắc mặt rồi nhanh chóng lui lại.

Tiên Bảo!

Toa Hình Pháp Bảo trong tay lão giả phát ra ba động của Tiên Bảo.

Đối mặt với Tiên Bảo, cho dù Lý Tuệ tu vi Trọng Kiếp Cảnh cũng không dám chống lại a!

Lúc này, một Đường Hầm Không Gian to lớn xuát hiện trước mặt mọi người, Minh Kim Cổ và lão giả trước ánh mắt chấn kinh của toàn trường bước vào trong đó. Sau một khắc, đường hầm không gian biến mất không còn gì nữa.

- Không Gian Tiên Bảo.

- Trong tay Thiên Cơ Các có Không Gian Tiên Bảo.

- Khó trách Minh Kim Cổ không sợ hãi chúng ta.

- Nhưng dù Thiên Cơ Các có Không Gian Tiên Bảo thì dám xem trời bằng vung sao? Dù sao Bế Nguyệt Tông, Mao Sơn Phái, Long Hổ Môn không phải ăn chay a.

- Ba tông này dù không phải ăn chay thì có thể làm gì? Chẳng lẽ bọn họ có thể đánh lên Thiên Cơ Các à?

Đối mặt việc sư đồ Minh Kim Cổ rời đi, sắc mặt đám người ba tông đều âm trầm.

Không nghi ngờ gì, ba tông môn này và Thiên Cơ Các đã chính thức lật mặt từ đây về sau.

Nhưng Thiên Cơ Các không phải một tông môn bình thường, mà họ là Tông Môn am hiểu thôi diễn tương lai!

Không ai dám khinh thường họ cả.

- Bây giờ phải làm sao đây?

Thái Thượng Trưởng Lão Long Hổ Môn hỏi.

- Yên lặng theo dõi kỳ biến.

Thái Thượng Trưởng Lão Thục Sơn Phái trả lời:

- Chúng ta cũng không biết trụ sở của Thiên Cơ Các ở đâu, bây giờ muốn vây công cũng không được, ngược lại Thiên Cơ Các có thể thôi diễn ra bí mật của chúng ta.

- Trước mắt cũng đành phải như vậy.

Lý Tuệ trầm ngâm nói.

- Tông môn hai người trong tương lai có thể uy hiếp được đến Thiên Cơ Các nhưng Thục Sơn Môn chúng ta thì không có khả năng này a.

Thái Thượng Trưởng Lão Thục Sơn Môn cười khổ nói.

Cả Bế Nguyệt Tông và Mao Sơn Phái đề có một Mệnh Tinh.

Cho dù tương lai không thể Thượng Thừa Thiên Mệnh thì cũng là những Địa Tiên mạnh nhất, có thể nói cho dù Thiên Cơ Các cũng không dám trêu chọc. Mà nếu Thượng Thừa Thiên Mệnh thì càng không cần phải nói.

Tương lai có khả năng vấn đỉnh Chân Tiên.

Vấn đỉnh Chân Tiên có thể nắm giữ toàn bộ sức mạnh của Tiên Nhân, chẳng lẽ đến lúc đó còn không thể tìm được trụ sở Thiên Cơ Các sao?

Mà khi đã tìm được thì dù có am hiểu thôi diễn thì thế nào? Vài phút đã có thể tiêu diệt tất cả rồi.

Vị Thái Thượng Trưởng Lão Thục Sơn Môn có thể nói thảm nhất trong ba phái Bế Nguyệt Tông và Mao Sơn Phái.

Hiện tại, chuyện quan trọng nhất là bảo vệ Mai Doãn Tuyết và Hiểu Minh, còn những chuyện còn lại đều không quan trọng nữa.

Nghĩ tới đây, Lý Tuệ nhìn Vô Nha Tử nói:

- Lần này cảm ơn ông.

Vô Nha Tử nghiêm túc nói:

- Đây chính là chuyện Công tử đã giao phó.

- Đúng rồi, Diệp Hạo.

Lý Tuệ vừa nói đến đây đã bị Vô Nha Tử cắt ngang nói:

- Chuyện này người đợi Mai tiểu thư ra rồi hỏi, bây giờ tôi muốn trở về chuẩn bị hậu sự một chút.

Thị Huyết Độc rất khó giải.

Tin tưởng Thiên Độc Môn cảm thấy rất hứng thú muốn biết Diệp Hạo đã giải Thị Huyết Độc như thế nào. Vì vậy, chuyện Diệp Hạo còn sống tốt nhất bây giờ đừng nên nói ra.

Với tốc độ của hắn thì không qua bao lâu nữa cho dù Thiên Độc Môn thì có thể thế nào chứ?

Không nói xa, chỉ cần Diệp Hạo đạt đến Nguyên Anh Cảnh đã có thể uy hiếp đến Thiên Độc Môn rồi.

Diệp Hạo đến Nguyên Anh Cảnh có thể tương đương với bảy mươi hai người Nguyên Anh Cảnh khác.

Thiên Độc Môn có mạnh hơn thì có thể có mấy Nguyên Anh Cảnh chứ?

Đây cũng là nguyên nhân Vô Nha Tử nói lập lờ giữa chừng, Lý Tuệ cũng không trách tôi Vô Nha Tử cắt ngang lời mình.

- Sau này, nếu có chuyện gì có thể đến Bế Nguyệt Tông cầu cứu.

Lý Tuệ trầm giọng nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.