Chương trước
Chương sau
Vu Oan

- ---------------------------------

Mai Doãn Tuyết chết rồi?

Sao có thể được?

Ai không biết Mai Doãn Tuyết là người mạnh nhất trong Tám Mệnh Tinh chứ?

- Cậu vừa nói gì?

Lý Tuệ vừa nói xong đã xuất hiện bên cạnh Minh Kim Cổ, ngón tay bà ta bóp chặc cổ hắn, ánh mắt đáng sợ như u linh.

- Mai Doãn Tuyết… thật… chết rồi, nếu bà không tin thì sau một canh giờ nữa bà sẽ biết.

Minh Kim Cổ khó khăn nói.

- Không thể nào, Doãn Tuyết không thể chết được.

Lý Tuệ bóp cổ Minh Kim Cổ chặt hơn nói.

Lúc này, Minh Kim Cổ muốn nói chuyện cũng không thể nữa.

- Lý Tuệ, bà muốn làm gì?

Đúng lúc này, một giọng phẫn nộ hét lên, sau một khắc, một Lão Giả áo trắng xuất hiện.

Ánh mắt khát máu của Lý Tuệ dần dần biến mất, bà ta thuật tay ném Minh Kim Cổ qua một bên, lạnh lùng nhìn hắn hỏi:

- Tại sao Mai Doãn Tuyết lại chết?

- Cô ta trúng Phệ Tâm Độc.

- Phệ Tâm Độc?

Lý Tuệ nghe thấy cái tên này ngay lập tức nhìn về phía Thiên Độc Môn.

Cao tầng Thiên Độc Môn bị Lý Tuệ nhìn như vậy trong lòng run rẩy.

- Tôi nói Lý Tuệ, chuyện này không có quan hệ gì với Thiên Độc Môn chúng ta a.

Một Thái Thượng Trưởng Lão của Thiên Độc Môn đứng dậy nói:

- Đệ tử của Thiên Độc Môn chúng ta đi vào cao nhất chỉ có tu vi Kim Đan Nhị Chuyển, bà nghĩ Kim Đan Nhị Chuyển có thể giết chết Mai Doãn Tuyết gần đến Kim Đan Tứ Chuyển được hả?

- Phệ Tâm Độc là độc dược độc môn của Thiên Độc Tông các người, ông còn nói chuyện này không có quan hệ đến các người.

- Trăm năm trước, bà có nhớ chuyện tên trộm kia không? Hắn không chỉ chiếu cố Chính Đạo Tam Tông Lục Môn các người mà Thiên Độc Môn chúng tôi cũng không khoát khỏi, người này đã trộm đi hai phần Phệ Tâm Độc cuối cùng của Thiên Độc Môn.

- Trùng hợp vậy sao?

Lý Tuệ cười lạnh nói.

- Chuyện này không ít Trưởng Lão trong Tông Môn đều biết rõ, nếu bà không tin có thể đi hỏi thử.

Vị Thái Thượng Trưởng Lão kia vội vàng nói.

Mai Doãn Tuyết thật sự quá quan trọng đối với Bế Nguyệt Tông.

Thiên Độc Môn nếu dính dáng đến chuyện này, khó tránh khỏi Bế Nguyệt Tống khai chiến đối với bọn họ a!

- Doãn Tuyết trúng Phệ Tâm Độc như thế nào?

Lý Tuệ trầm ngâm một chút nhìn về Minh Kim Cổ hỏi.

- Diệp Hạo làm.

Minh Kim Cổ nói làm cho người ta kinh ngạc không chết không thôi.

- Nói bây nói bạ.

Lý Tuệ nổi giận.

- Có phải đầu Minh Kim Cổ có vấn đề hay không?

- Diệp Hạo là em kết nghĩa của Mai Doãn Tuyết mà.

- Nhưng Diệp Hạo căn bản không có đi vào! Trước đó không có tu sĩ nào thấy Diệp Hạo.

- Ai nói không phải chứ, khí tức một người không thể thay đổi được.

Minh Kim Cổ nghe tu sĩ bốn phía thảo luận, bình tĩnh nói:

- Tôi chỉ nói ra những gì mình thấy đươc còn có tin hay không là chuyện của các người.

- Làm sao tôi biết chuyện này không có quan hệ với cậu?

Lý Tuệ không dễ bị gạt như vậy.

- Bởi vì tôi bị Diệp Hạo đánh bị thương không thể không bóp nát Truyền Tống Ngọc Phù mà thoát ra đây.

Minh Kim Cổ từng chữ nói ra.

- Hả.

Lý Tuệ đánh giá Minh Kim Cổ từ trên xuống dưới.

- Không phải cậu nói Diệp Hạo đã đến Kim Đan Cảnh rồi chứ?

Lý Tuệ cười lạnh nói.

- Tu vi của Diệp Hạo giống như tôi, Kim Đan Nhất Chuyển nhưng chiến lực của hắn mạnh hơn tôi nhiều.

Minh Kim Cổ trầm giọng nói:

- Tất cả những chuyện này đều từ một Pháp Bảo trên người Diệp Hạo, nhờ Pháp Bảo đó chiến lực của hắn mới tăng nhiều như vậy.

Nghe thấy Minh Kim Cổ nói như vậy, ánh mắt của không ít tu sĩ sáng lên.

Pháp Bảo gia tăng chiến lực?

Minh Kim Cổ chú ý thấy cho dù những cao tầng Bế Nguyệt Tông cũng không ít ánh mắt sáng lên, hắn xác định cho dù Bế Nguyệt Tông cảm thấy Mai Doãn Tuyết không phải do Diệp Hạo hạ độc chết thì cũng sẽ lấy cớ này bắt hắn đi.

Mang đi rồi, việc đầu tiên sẽ tìm kiếm món pháp bảo kia.

Không có!

Dễ thôi!

Sưu hồn!

Sau khi sưu hồn Diệp Hạo sẽ bị phế thôi!

Sau đó, cho dù biết chuyện này có liên quan đến bản thân thì sao chứ?

Chẳng lẽ Bế Nguyệt Tông có thể tìm được hang ổ của Thiên Cơ Các sao?

Không còn Mai Doãn Tuyết nữa, Minh Kim Cổ không cảm thấy bọn người Hiểu Minh có thể vượt qua mình được. Đến khi bản thân Thượng Thừa Thiên Mệnh thành công sẽ xóa sổ Bế Nguyệt Tông khỏi thế gian.

Thật ra hắn không có bất kì chứng cớ gì.

Hắn chỉ đang nói dối lừa gạt nói người để đưa Diệp Hạo vào chỗ vạn kiếp bất phục.

Nhưng, Minh Kim Cổ tính sai một chuyện rồi.

- Tôi muốn biết có phải truyền nhân của Thiên Cơ Các đều vô sỉ như vậy không?

Đúng lúc này, Vô Nha Tử xuất hiện gần Bế Nguyệt Tông.

- Ông…?

Minh Kim Cổ thấy Vô Nha Tử sắc mặt lập tức biến đổi.

- Lý tiền bối, trong tay tôi có tin tức của Mai Doãn Tuyết, không biết người có muốn nghe không?

Vô Nha Tử nhìn Lý Tuệ nói.

Lý Tuệ lóe lên rồi nháy mắt sau xuất hiện bên cạnh Vô Nha Tử.

- Minh Kim Cổ, còn muốn chạy hả?

Thần niệm Vô Nha Tử luôn nhìn chằm chằm Minh Kim Cổ, khi ông ta thấy hắn định quay người chạy trầm giọng quát lớn.

- Tôi không hiểu ông đang nói gì?

Minh Kim Cổ giả vờ không hiểu nói.

- Tiền bối hai tông Long Hổ Môn và Thục Sơn Môn, Minh Kim Cổ giết chết để tử các người không biết mọi người có muốn đòi lại một cái công đạo không?

Vô Nha Tử nhìn về hai tông môn nói.

Một vị Thái Thượng Trưởng Lão trầm giọng nói:

- Lời này là thật?

- Lát nữa tôi sẽ đưa ra chứng cứ xác thực, nhưng việc quan trọng bây giờ là không được để cho tên hèn hạ này chạy thoát.

Vô Nha Tử chỉ Minh Kim Cổ nói.

Nghe vậy, trưởng lão Long Hổ Môn và Thục Sơn Môn lập tức tản ra bao vây Minh Kim Cổ cùng vị lảo giả kia lại.

- Bây giờ ông có thể lấy ra chứng cứ được chưa?

Một vị Thái Thượng Trưởng Lão của Long Hổ Môn nói.

Vô Nha Tử gật đầu lấy camera ra, bấm phím bắt đầu.

- Đây là cách ghi lại video của thế tục.

Một tu sĩ trẻ tuổi giải thích chức năng của thiết bị trong tay Vô Nha Tử, những trưởng lão kia lập tức hiểu được.

Tu vi những tu sĩ ở đây rất tinh thâm nên dù hình ảnh có nhỏ thì vẫn nhìn thấy rõ ràng.

Trên clip xuất hiện hình ảnh hai đệ tử của Thục Sơn Môn đang âm thầm đến gần sào huyệt Thị Huyết Phong, khi hai người này đang trốn thì bất ngờ có một cục đá bay về phía bọn họ, sau đó một số lượng lớn Thị Huyết Phong vọt tới thôn phệ hai tu sĩ này.

Clip chuyển hướng về một bóng người cách đó không xa.

Trong tay Minh Kim Cổ còn nắm một cục đá lạnh lùng nhìn cảnh này.

Lúc này, Tu sĩ toàn trường sao còn không biết nhất định là Minh Kim Cổ làm bại lộ vị trí của hai đệ tử Thục Sơn Môn này.

- Minh Kim Cổ, ngươi còn gì muốn nói?

Thái Thượng Trưởng Lão của Long Hổ Môn âm trầm hỏi.

- Vu hãm.

Minh Kim Cổ lạnh lùng nói:

- Cố ý tìm mấy người cải trang thành bộ dáng của tôi đã muốn hãm hại tôi, thủ đoạn ti tiện như vậy mà ông cũng có thể nghĩ ra được à?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.