Tôi cũng muốn học
- ---------------------------------
Những bệnh nhân đang xếp hàng chờ cứ nghĩ phải đợi thêm một ngày, nhưng họ không ngờ Diệp Hạo dĩ nhiên tiếp tục trị liệu.
Điều này khiến đám fan đang chờ đợi phải giật mình.
Diệp Hạo làm thế này có ý gì? Không phải đã đến giờ tan sở rồi?
Rất nhanh những fan hâm mộ đã biết đáp án.
Bởi vì những bọn họ tụ tập nghiêm trọng mà ảnh hưởng đến giao thông, phía trên cũng đã yêu cầu Diệp Hạo chuyển phòng khám sang nơi khác, Diệp Hạo không đành lòng nhìn những bệnh nhân vất vả xếp hàng, cho nên không để ý đến thân thể mệt mỏi mà tiếp tục trị liệu cho những người bị bệnh này,
- Chúng ta đã làm liên lụy đến Diệp Hạo rồi.
- Không ngờ vô tình chúng ta đã mang đến ảnh hưởng cho Diệp Hạo lớn đến như vậy.
- Không biết Bảo Bảo có giận chúng ta không?
Những fan hâm mộ thảo luận một hồi rồi tự động rời đi.
Dù sao vẫn còn một bộ phận biết lí lẽ.
Nhưng đa phần Fan vẫn ở lại, bọn họ xa xôi ngàn dặm đến đây nhưng lại không thấy Diệp Hạo thì làm sao can tâm.
Hứa Manh Manh nói khẽ.
- Diệp Hạo, còn hơn 8000 fan đang chờ bên ngoài.
Diệp Hạo nghe được như thế, thở dài một hơi.
Không thể nghi ngờ, những fan hâm mộ này đang bám chặt hắn.
Con người quá trọng tình cảm đều như vậy.
Diệp Hạo đứng lên
- Chúng ta đi thôi.
- Được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257384/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.