Fan Hâm Mộ
- ---------------------------------
Diệp Hạo quét mắt nhìn toàn trường nói tiếp.
- Tôi biết rõ trong lòng mọi người sẽ ôm tâm lý may mắn, cảm thấy ở đây nhiều người như vậy sao có thể nhớ mình đươc?
Nói đến đây, Diệp Hạo dừng một chút:
- Có điều các người quên một việc, mấy ngày trước tôi vừa mới ngược Mitsuno nha.
Lúc này, đám người mới nhớ tới trí Diệp Hạo hơn hẳn cảnh giới Tính Nhẩm Tông Sư a.
- Còn nữa, tôi không thể đảm bảo ngày nào cũng đến chữa bệnh. Nếu tám giờ sáng mà tôi không đến, mọi người cũng không cần xếp hàng.
….
Trị xong người cuối cùng của hôm nay, Diệp Hạo và Hứa Manh Manh chuẩn bị ra về, nhưng hai người vừa ra đến cửa lập tức bị bất ngờ.
- Diệp Hạo, Diệp Hạo, Diệp Hạo.
- Diệp Hạo em yêu anh!
- Diệp Hạo, lấy em đi.
- Diệp Hạo, em vĩnh viễn sẽ là người tình của anh.
Diệp Hạo kinh ngạc nhìn thoáng qua toàn trường.
- Fan hâm mộ của mình nhiều như vậy sao?
Xa xa nhìn lại sợ có hơn ba ngàn người.
May mà có mấy trăm cảnh sát duy trì trật tự, nếu không những cô gái ở đây đã xé nát hắn rồi.
- Chẳng lẽ anh không biết fan hâm mộ của mình đã đạt đến ba ngàn vạn sao?
- Cái gì?
- Anh không định nói gì với Fan hâm mộ à?
- Tôi cảm ơn mọi người đã ngàn dặm xa xôi đến gặp tôi, nhưng tôi hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257383/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.