Ép buộc
- ----------------------------------------------------
- Vậy bây giờ các người nên chuẩn bị vay trên tỷ đi là vừa.
Diệp Hạo cười nhạt nói.
Lần làm ăn này của Diệp Hạo không chỉ có duy nhất khối Nguyên Thạch to lớn này thôi đâu.
Đừng nhìn đám Nguyên Thạch này lẻ tẻ có 100 viêm, tổng giá trị của chúng có thể lên đến hơn 6 con số.
- Tôi cần kiểm tra trước đã.
- Điều đó hiển nhiên.
Diệp Hạo lấy một viên phấn vẽ lên trên Nguyên Thạch.
Sau khi vẽ xong, hắn đưa khối Nguyên Thạch cho Lăng Vi rồi nói.
- Làm phiền cô bảo sư phó cắt đường như tôi vẽ.
Lăng Vi tiện tay đưa khối Nguyên Thạch cho thư ký bên cạnh.
- Dựa theo lời cậu ấy nói mà làm.
- Vâng.
Viên thư ký rất nhanh rời đi.
Diệp Hạo kéo tấm vải đang che tảng Nguyên Thạch to lên, phía bên kia truyền lại tiếng kinh hô.
- Ra rồi ra rồi.
- Cái này khẳng định tăng nha.
- Chí ít tăng gấp 10 lần ấy chứ.
Lăng Vi nghe thế hấp tấp chạy qua.
Lăng Vi nhìn khối Ngọc Thạch này có chút ấn tượng, Diệp Hạo chỉ mất có 200 vạn để mua, mà hiện tại giá trị của nó lên đến 3000 vạn.
Thiên Đàn và Địa Ngục chỉ cách nhau bởi một nhát đao.
Theo thời gian, hai mắt Lăng Vi hiện ra nét kinh ngạc càng sâu.
Diệp Hạo có khả năng xem thấu được có Ngọc Thạch hay không?
- Dựa vào giá thị trường mà định giá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-toan-nang-hoc-sinh/3257357/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.