Edit: Kogi
Lâm Triết Trình nhìn chiếc balo mèo trắng lông xù sau lưng mèo con, linh hoạt xuyên qua đám người đi đến phía trước, hơn nữa còn đứng trước mặt cậu, cậu bé nhìn pudding trước mặt mình, Lâm Triết Trình thấy cậu lộ vẻ nghi hoặc, sau đó, cậu ngẩng đầu.
“Mèo con có được ăn không?”.
Tim Lâm Triết Trình tan chảy, giọng nói dễ nghe biết bao, nếu cậu bé này là một chú mèo, Lâm Triết Trình nhất định sẽ mang về làm thú cưng.
“Nhóc con, còn nhớ chú không?”.
Mèo con nghiêng đầu ngẫm nghĩ, cảm giác không thoải mái dậy lên trong lòng.
“…Mèo con còn nhớ!”.
Lâm Triết Trình cười nhẹ, vui vì mèo con vẫn nhớ mình.
“Nhóc, mèo của cháu đâu?”.
Mèo con nhíu mày, nhớ tới lời La Vĩ Huyền, mèo con, không được để người khác biết con là một chú mèo, nếu không sẽ bị đưa vào đoàn xiếc thú.
“Ở nhà! Là mèo ba bá cháu nuôi!!”.
Tốt lắm, mèo con đã học được cách bảo vệ bản thân.
Lâm Triết Trình đưa cho mèo con một cái pudding.
“Cháu có thể mang một chút về cho mèo nhà cháu ăn, đây là đồ ăn thử”.
“Nhưng mà không phải chỉ có mèo con muốn ăn, các mèo khác cũng muốn ăn cơ!!”.
Mèo con nhận lấy pudding, cho vào balo, nghĩ đến bọn Na Na Quả.
Mèo con vừa dứt lời, có người chen lên, suýt nữa thì bị đẩy sang một bên, Lâm Triết Trình vươn tay ra đỡ mèo con, mở cửa hông kéo mèo con vào phòng làm việc.
“Oa!! Nhiều pudding quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-ngoan-liet-mieu-du-mieu-ba-ba/3135885/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.