Dịch: Đức Thành
Tiếu Khải mỉm cười nói: "Vật trân quý phải dùng cho người thích hợp. Ta rất thích đứa nhỏ này. Thật sự không nghĩ trong đám thí sinh lại có một người làm ta cảm thấy vui mừng. Thần Vũ, ngươi biết không? Năm đó ta tới Sử Lai Khắc cũng giống như hắn, chính là nhờ vào vận khí mới có thể tiến vào thi vòng hai. Nhưng lúc đó ta đã nói với chính mình, dù như thế nào cũng phải thi đậu học viện Sử Lai Khắc, ta nhất định có thể. Cho nên lúc ấy ta đã lựa chọn hạng mục kiểm tra như hắn, cũng là ý chí chiến đấu. Sau đó ta thông qua được. Mà biểu hiện của hắn hôm nay còn tốt hơn chính ta lúc đầu. Dù sao thì lúc trước lão sư kiểm tra ta cũng không nhẫn tâm như vậy. Ngươi đừng nhìn hắn thiên phú bình thường, chỉ cần có phần tâm tính này, Sử Lai Khắc chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội bồi dưỡng cho hắn, tiền đồ đứa nhỏ này sẽ trở thành bất khả hạn lượng.
"Có lẽ do xuất thân của mình nên ta không quá hứng thú với những đứa nhỏ có được thiên phú tuyệt đỉnh kia, ngược lại càng ưa thích loại nghị lực thế này. Một đứa nhỏ có thể kiên trì, bản tính lại hiền lành. Ta muốn thu hắn làm đệ tử của ta, mảnh Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc này coi như là lễ gặp mặt đi."
Nói xong, hắn liền đưa cách hoa trong tay tới cho Trương Thần Vũ.
"Ngươi cũng khá dụng tâm lương khổ đấy nhỉ?" Trương Thần Vũ mỉm cười.
Mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2435075/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.