Dịch: Đức Thành
Võ hồn bản thân hết sức bình thường, hồn lực lại không cao, năng lực thực chiến cũng không đủ mạnh. Vậy dựa vào cái gì có thể làm cho học viện Sử Lai Khắc chọn mình đây? Thứ hắn có thể nhờ vào cũng chỉ có sự kiên trì.
Giờ này khắc này, chỉ có chấp niệm trong nội tâm chống đỡ lấy hắn, đó là vô luận như thế nào mình cũng phải ở lại cùng Lam Hiên Vũ và Tiền Lỗi, trở thành thành viên của học viện Sử Lai Khắc.
"Aaaaa!"
Hai mắt Lưu Phong có chút đỏ lên, chân sau phát lực, hắn đột nhiên nhào tới hướng Tiếu Khải, Bạch Long thương bất chợt phát động, Bạch Long Thiêu!
Tiếu Khải đưa tay chặn lại mũi Bạch Long thương, Hồn kỹ lập tức bị đánh tan, ngay cả mũi thương cũng theo đó mà vỡ vụn. Lưu Phong đã không thể đứng thêm nổi, lập tức bay ngược mà ra, hung hăng quật người xuống mặt đất. Lần này hắn ngã vô cùng nặng, hình như xương cốt gãy vụn trong ngực đã đâm vào phổi. Một ngụm máu tươi trào ra từ miệng Lưu Phong, trước mắt hắn biến thành một mảng đen kịt.
Không kiên trì nổi sao? Thật sự không kiên trì nổi sao?
Tiếu Khải tiến tới bên người Lưu Phong, nhấc chân mà đặt xuống bên đùi còn chưa gãy của hắn, thản nhiên nói: "Nếu ngươi còn có thể đứng lên thì ta sẽ tính ngươi thông qua sát hạch." Nói xong, Tiếu Khải đột nhiên dẫm mạnh.
"Aaaaa_____"
Lưu Phong kêu thảm một tiếng, cả người quằn quại lên mấy phần. Sự đau khổ kịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2435074/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.