Dịch: Đức Thành 
Lam Hiên Vũ lạnh nhạt nói: "Không sai, chính là bọn ta." 
Băng Thiên Lương hắn, lại nhìn một chút Đống Thiên Thu cùng Lưu Phong: "Quán quân trận hải tuyển trước chính là các ngươi a?" 
Lam Hiên Vũ nhoẻn miệng cười: "Đúng vậy!" 
Băng Thiên Lương hít sâu một hơi: "Rất tốt. Như vậy thì quán quân của trận hải tuyển lần này nhất định sẽ vô duyên với các ngươi." 
Điện quang màu tím lượn lờ, trên người hắn, bốn cái hồn hoàn màu tím hết sức sáng người dưới điện quang lượn quanh, hắn từng bước mà đi tới hướng ba người Lam Hiên Vũ bên này, khí thế bản thân cũng đang không ngừng tích súc. Tử quang càng ngày càng mạnh. 
Vũ Thiên đi theo bên người Băng Thiên Lương, chậm rãi giơ lên Mạch Đao, Băng Thiên Lương đang súc thế, khí thế của hắn cũng đồng dạng đang tiếp tục kéo lên. 
Hắn và Băng Thiên Lương phối hợp đã mấy năm nên cũng đã sớm quen phương thức chiến đấu của Băng Thiên Lương, càng có thể cảm nhận được sự phẫn nộ trong nội tâm Băng Thiên Lương lúc này. 
Bọn hắn vốn có chín người, đối phương chỉ có ba, vậy mà bọn hắn lại tổn thất năm người dưới sự xếp đặt của đối phương. Cái này đối với Băng Thiên Lương đã có thể xem như một đã kích không nhỏ. Huống chi, một tổ trước mắt này chính là thứ bọn hắn vẫn một mực tìm kiếm, chính là quán quân hải tuyển. 
Hai mắt Lam Hiên Vũ híp lại, hai tay cùng lúc nâng lên, Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2434950/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.