Dịch: Đức Thành
Vũ Thiên không chỉ có Mạch Đao, mà bản thân hắn cũng là đao. Đối với băng mâu đang đâm tới, hắn đã không kịp thu hồi Mạch Đao rồi, tay trái xoay chưởng thành đao, đột nhiên chém về phía trước.
Căn bản hắn vẫn mặc kệ thương mang kia, thẳng tắp mà đánh về phía trước. Đệ nhị Hồn Kỹ, Thân Như Đao, thân có thể bỏ đi, đao tất trúng!
Cái khí tức cường hãn kia phối hợp với khí thế thấy chết không sờn của hắn, đơn giản chỉ cần đổi bị động thành chủ động, cái này rõ ràng đã là một kích xả thân, đồng quy vu tận.
Băng Mâu thu hồi, lại lần nữa điểm ra, "keng" một tiếng, lại là một tiếng thanh thúy kêu vang. Lần này lại không phải đâm trúng chưởng đao, mà vẫn như trước điểm trúng Mạch Đao. Vũ Thiên chỉ cảm thấy một cỗ khí tức cực độ lạnh như băng theo Mạch Đao lan tràn mà lên, khắp toàn bộ cánh tay phải đều theo đó mà tê liệt, Mạch Đao càng là cầm lên không nổi. Mà khi chưởng đao tay trái của hắn đã sắp chém trúng đối phương, đối phương lại quỷ dị mà vặn vẹo thân hình một lát, rõ ràng đã lách khỏi khí thế tập trung chèn ép của hắn.
Không có nửa phần dừng lại, Vũ Thiên phóng thích hồn kỹ thứ ba, nghìn năm Hồn Kỹ, khí thế lừng lẫy phóng lên trời, sau lưng hắn bỗng nhiên bay lên một thanh mạch đao cực lớn ngưng tụ từ hào quang thuần túy. Mạch Đao cùng thân thể hắn hợp làm một, làm bản thân hắn trở nên cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cuc-dau-la-dau-la-dai-luc-4/2434949/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.