Edit: Angelevil
Thỉnh thoảng, Nguyễn Vi lại tự hỏi rốt cuộc mọi chuyện bắt đầu từ lúc nào.
Những thắc mắc ấy cứ quanh quẩn trong đầu cô; cho đến một ngày, Nguyễn Vi đọc được trong Kinh Thánh, một con rắn đã dụ dỗ Adam và Eva ăn quả táo.
Vậy nên, chính là khi cô cắn miếng táo đầu tiên.
Thế nhưng, Nguyễn Vi mắt mù căn bản không biết rằng con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào cổ họng cô.
- ---
Từ Lị Lị thích Huống Nhất Thần đến mức nào? Cả cái lớp số bốn này đều biết, ngoại trừ người mù mới chuyển đến kia.
Người mù đó luôn ngồi ở hàng cuối cùng của lớp. Rõ ràng cô ta cũng không nhìn thấy cái gì; vậy mà lúc đi học vẫn luôn tỏ ra nghiêm túc, đã thế còn thích giơ tay trả lời câu hỏi, mà câu nào câu nấy cũng trả lời đúng! Thế nên, giáo viên khen ngợi cô ta hết lời, Từ Lị Lị thực sự rất ghét cô ta!
Điều càng làm cho Từ Lị Lị phát điên hơn chính là hầu hết tất cả mọi người đều nói rằng cái người mù kia xinh đẹp giống cô. Thậm chí ngay cả Huống Nhất Thần cũng thích chạy đến nói chuyện với cô ta mỗi khi tan học, còn cho cô ta đồ ăn vặt; chuyện này khiến Từ Lị Lị quả thật sắp nổi điên!
Dựa vào cái gì mà một người mù có thể sánh được với cô? Dựa vào cái gì mà Huống Nhất Thần lại thích nói chuyện với cô ta?
Từ Lị Lị không hiểu, cô cũng không thể chấp nhận được; cho nên cô đã đi tìm Triệu Hồng Mai.
Triệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-cu-khong-tieng-dong/1712455/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.