Khi Tân Hòa Tuyết hoàn toàn tỉnh táo, y mới thật sự nhận ra cái ý nghĩ mơ hồ từng thoáng qua trong đầu mình đáng sợ đến mức nào.
Cho dù thân thể y có thể chịu được, thì tâm lý nhất định cũng để lại bóng ma. Huống chi điều kiện tiên quyết vốn đã không thể hình thành....mọi thứ căn bản không thể xảy ra theo cách ấy.
Hơn nữa, theo tiêu chuẩn xét duyệt của đại thế giới, tuy đôi khi vài hình ảnh thân mật được phép phát sóng sau khi phủ một lớp ánh sáng thánh, nhưng chỉ cần xuất hiện cảnh có hơn hai người cùng tham gia, toàn bộ bộ phim chắc chắn sẽ bị gỡ khỏi Tinh Võng chỉ sau một đêm. Thậm chí khả năng lớn nhất là không bao giờ qua nổi kiểm duyệt chứ đừng nói đến việc được công chiếu.
Tân Hòa Tuyết trở mình trên giường. Tấm thảm lụa mỏng quấn đến ngang ngực, để lộ mảng lưng trần. Ánh nắng bên ngoài len qua màn che, rơi lên đường cong vai và sống lưng một lớp vàng nhạt dịu dàng, vừa đủ để tôn lên làn da yếu ớt của thần sứ mà không gây khó chịu.
So với ánh nắng ấy, những dấu hôn cuồng nhiệt đêm qua để lại càng thêm “tổn hại” hơn, từ cổ kéo dài xuống tận phần xương sống ẩn dưới tấm thảm lụa.
Cái đuôi mèo đã được Tân Hòa Tuyết thu hồi lại.
Đột nhiên, y dừng lại, ngồi bật dậy.
K lập tức hỏi:
【Có chuyện gì vậy?】
Tân Hòa Tuyết đưa tay xuống mép giường, tại một góc nhỏ cực kỳ khuất…
Y nhặt lên một nắm lông mèo trắng muốt.
Đây rõ ràng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chung-benh-khien-van-nguoi-say-dam-giua-chon-quyen-uy/4908100/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.