Chương trước
Chương sau
Đứng ở trên cao, Cổ Âm trưởng lão nhìn xuống dưới rồi lên tiếng.

"Phần thứ hai đã kết thúc, ta và bốn giám khảo đã thống nhất phần đánh giá với nhau. Xin chúc mừng mười người đã vượt qua và những người khác cũng đừng cảm thấy buồn, mong các vị hãy cố gắng cho những lần thịnh hội tiếp theo."

Quay trở về khán đài, Đế Nguyên Quân thấy ánh mắt hớn hở và vui mừng của đám người Dược Vương Cốc thì cười nhẹ nói.

"Các ngươi làm ra biểu cảm đó để làm gì? Cảm thấy bất ngờ sao?"

Đáp lại, Viên Thế nhìn hắn mà hai mắt phát sáng đáp.

"Quả không hổ là tiền bối, Viên Thế lần này đã tận mắt chứng kiến cảnh tiền bối luyện đan và đã rút ra được bài học rất có ích."

Mấy vị trưởng lão đứng ở bên cạnh cũng lên tiếng.

"Ban đầu bọn ta còn nghi ngờ năng lực của ngươi nhưng hiện tại đã sáng tỏ mọi chuyện. Mời được ngươi làm khách khanh là vinh hạnh và ngươi cũng chính là người đã mở ra con đường quật khởi của Dược Vương Cốc."

"..."

Buoi toi hom do!

Trong lúc đám người Dược Vương Cốc đang ở trong phòng nghỉ thì có hai tiếng bước chân dừng lại ở bên ngoài cửa. Người đó không phải ai khác mà chính là Cổ Âm trưởng lão và tông chủ Đan Tông.

"Dược Vương Cốc gặp qua tông chủ và thái thượng trưởng lão."

"Được rồi, không cần đa lễ như vậy? Nhanh ngồi xuống đi."

Thượng Phương Hà, tông chủ Đan Tông lên tiếng.

"Ta đến đây chắc các ngươi đã đoán được mục đích rồi đúng không? Nếu đúng là thế thì dễ nói rồi."

Ánh mắt hắn hìn chăm chăm Viên Thế rồi lên tiếng hỏi.

"Viên Thế, ngươi có thể trả lời tất cả câu hỏi của ta được không? Chuyện này rất quan trọng nên ngươi tốt nhất đừng giấu diếm."

Viên Thế nghe thấy vậy thì trên gương mặt hiện lên vẻ lo lắng và trên trán lăn xuống từng hạt mồ hôi lạnh.

"Tông chủ xin hãy hỏi."

"Hãy nói cho ta biết tên của hắn là gì?"

Thượng Phương Hà hạ thấp giọng nói.

"Ngươi có biết thân phận của hắn không?"

Viên Thế hơi cúi đầu, trong ánh mắt hiện lên vẻ khó nói.



"Tiền bối tên gọi là Đế Nguyên Quân, là một người rất bí ẩn. Hơn mười năm nay, đây là lần thứ hai mà đệ tử gặp lại tiền bối. Còn về bối cảnh thì đệ tự không biết, lần đầu tiên gặp là lúc còn chưa nhập tông và lần thứ hai mới gần đây."

"Thật sự như vậy sao?"

Thượng Phương Hà vẻ mặt thất vọng thốt ra.

"Vậy ngươi có thể cho ta biết bí pháp mà ngươi sử dụng có phải là hắn truyền lại đúng không?"

"Ta biết hỏi ngươi chuyện này sẽ không hay lắm nhưng ta có thể đảm bảo sẽ không gây khó dễ cho hắn và không tiết lộ chuyện này cho ai khác."

"..."

Viên Thế nghe thấy vậy thì hơi cúi đầu, hắn suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng trả lời.

"Tông chủ đã nói như vậy thì đệ tử cũng không dám giấu, đúng như người nói."

"Bí pháp mà ta sử dụng là được tiền bối truyền cho."

"Đệ tử mạn phép hỏi lại, không biết tông chủ hỏi về nguồn gốc của bí pháp đó vì lý do gì?"

Thượng Phương Hà thở dài một hơi rồi quay qua nhìn Cổ Âm trưởng lão nói.

"Chuyện này nên để Cổ Ẩm trưởng lão nói sẽ tốt hơn."

C6 Am trudng lao gat da, dap.

"Tuy ta không dám chắc nhưng thân phận của hắn là một bí ẩn rất lớn. Ta tung hoành một đời trong giới luyện đan sư Tây vực nhưng chưa một lần gặp qua bí pháp mà ngươi và tên đó sử dụng."

"Ta nghi ngờ hắn không phải là người Tây vực, có lẽ hắn là người đến tực vực khác. Đến hiện tại ta không biết hắn là bạn hay địch nhưng có một vấn đề rất đáng để cân nhắc"

"Nếu như hắn vì thiện mà đến là một chuyện rất co lợi cho giới luyện đan và rất đáng để kết giao."

"...".

Viên Thể nghe thấy vậy thì trong lòng rạng ngời nở hoa, tuy Đế Nguyên Quân trong lòng hắn rất có trọng lượng nhưng hắn không ngờ đến là ngay cả cửu phẩm luyện đan sư cũng xem trọng.

Không chỉ có vậy, khi Cổ Âm trưởng lão nhắc đến Đế Nguyên Quân lại có cảm giác kính trọng giống như đang nhắc đến người bề trên.

Lúc này, Mục Thư Hàng suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng.

"Cố Âm trưởng lão, đệ tử mạo muội hỏi người?"

"Không biết hắn có vị thể như thế nào trong giới luyện đan mới khiến một vị cửu phẩm luyện đan sư như người xem trọng như vậy? Chẳng nhẽ người muốn thu nhận hắn hay sao?"

"Hahaha... Thu nhận sao?"



Cổ Âm trưởng lão nghe thấy vậy thì cười lớn một tràng như đang châm chọc rồi lên tiếng đáp lời.

"Ta thân là cửu phẩm luyện đan sư, muốn thu nhận thì người đó phải có thiên phú cực cao và nhân cách tốt.

Nhưng đối với hắn thì khác, nói không phải tự nhục nhưng ta không có tư cách để nói đến điều đó?"

Không có tư cách!

Lời nói của lão vừa dứt thì chết lặng, ngay cả tông chủ của Đan Tông cũng không thể ngờ được. Một vị thái thượng trưởng lão chức cao vọng trọng lại không có tư cách, vậy thì hắn và những người khác có tư cách sao?

Ban đầu, hắn sau khi nghe Cổ Âm trưởng lão nói về Đế Nguyên Quân thì trong lòng đã lên ý tưởng chiêu mộ nhưng hiện tại đã tiêu tán hết tất cả.

Thượng Phương Hà nắm chặt hai tay, liếc mắt nhìn Cổ Ẩm trưởng lão rồi hỏi với giọng điệu ngập ngừng.

"Thái thượng trưởng lão, có thể nói cho đệ tử về thân phận thật sự của hắn được không?"

Cổ Âm trưởng lão nhìn hắn rồi thở dài, trong tâm trí lão bỗng nhớ lại khung cảnh hắn luyện đan của Đế Nguyên Quân thì lâm vào trầm tư.

Tuy không để ý nhiều nhưng khi nhìn qua thì thủ pháp của Đế Nguyên Quân rất khác biệt. Những người khác thì ai ai cũng tập trung, dốc hết sức để luyện đan nhưng còn hắn thì nhàn nhã và xuyên suốt một mạch giống như nước chảy.

Phong thái luyện đan của hắn đúng là xưa nay chưa từng có!

Đặc biệt nhất vẫn là thủ pháp luyện đan của hắn, nhìn qua thì nó giống như thủ pháp của người bình thường hay sử dụng nhưng ẩn sâu trong đó là một sự huyền diệu mà ngay cả lão cũng không thể nhìn thấu.

Liên kết những điều khúc mắc trong lòng thì chỉ có một đáp án duy nhất mà thôi!

Thở dài một hơi, Cổ Âm trưởng lão lên tiếng trả lời.

"Ta chắc các ngươi cũng đã nhìn thấy hắn luyện đan, có lẽ ta không thấy rõ nhưng Dược Vương Cốc chắc chắn sẽ để ý rất kỹ về thủ pháp của hắn."

"Không ngại có thể nói cho ta biết được chứ?"

Viên Thế gật đầu, hắn nhớ lại những hành động của Đế Nguyên Quân lúc đó thì lên tiếng.

"Lúc đó, đệ tử thấy tiến bồi trực tiếp cho toàn bộ linh dược vào trong rồi dùng một mồi lửa thiêu đối đồng thời rồi cùng lúc luyện hóá."

"Sau khi luyện hóa xong thì dùng tinh huyết làm chất dẫn để kết thành đan. Quá trình đó diễn ra hoàn toàn là do tự ý chứ không bị ngoại lực tác động. Rất khó để diễn tả nhưng nó giống như được một lực vô hình nào đó để gắn kết."

Cổ Âm trưởng lão nghe thấy thế thì gật đầu nói thêm.

"Tuy các ngươi vẫn chưa đủ nhãn quan để nhìn thấu nhưng ta cảm nhận được đó là một loại bí pháp đặc biệt. Ta trước đây đã từng đọc trong một quyền ghi chép từ thời xa xưa, trong đó có nhắc đến loại bí pháp có thể ngự không hoa đan và cao siêu nhất chính là nhất niệm thành đan."

"Thủ pháp cao siêu đó thì chỉ có Thánh cấp luyện đan sư làm được nếu như không có bí pháp."

"Còn về hắn thì ta nghĩ chỉ có một khả năng, dựa vào khả năng luyện đan thì hắn có thể cao hơn ta. Riêng về cấp bậc của hắn thì ta thì ta không rõ nhưng chỉ có thể nói một từ 'Tinh' để diễn tả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.