Chương trước
Chương sau
Đặt viên đan dược lên bàn, Đế Nguyên Quân lên tiếng.

"Lần đầu tiên tham dự thịnh hội nên mạn phép mang đến một loại đan dược đặc biệt, mong nó không khiến năm vị tiền bối cảm thấy thất vọng."

Năm vị trưởng lão nghe thấy vậy thì khẽ nhíu mày, ánh mắt họ nhìn hẳn lộ vẻ không vui, nói.

"Tiều bối, việc nên làm đầu tiên chẳng phải là báo tên họ hay sao?"

"Ta không biết ngươi lấy đâu ra tự tin nhưng biểu hiện ban đầu của ngươi khiến ta cảm thấy không vừa lòng.

Ngươi không biết bản thân đang cao ngạo lắm hay sao?"

"...".

Đế Nguyên Quân nghe thấy vậy thì nở một nụ cười nhẹ đáp.

"Ta nghĩ việc báo tên là điều không bắt buộc đúng không?"

"Việc báo danh hay tuy không cần thiết nhưng ngươi không nghĩ sau này ta sẽ còn gặp lại hay sao? Ở trong giới luyện đan, ai ai cũng muốn được nhiều người biết và có danh tiếng tốt."

Cổ Âm trưởng lão hạ thấp giọng nói.

"Chẳng nhẽ ngươi không muốn người khác biết đến hay sao?"

Đáp lại, Đế Nguyên Quân lắc đầu.

"Đối với ta, việc có danh tiếng trong giới luyện đan hay không cũng chẳng quan trọng. Ta từ trước đến giờ rất ít khi luyện đan cho người khác nên không cần thiết để cho ai khác biết."

Một vị lão giả nghe thấy thế thì nhìn hắn với ánh mắt hiếu kỳ hỏi.

"Ô, ta rất hiếu kỳ, những người tìm ngươi để nhờ luyện loại đan dược nào?"

"Cũng không có gì cần giấu, những người tìm ta đều cùng một lý do?"

Đế Nguyên Quân gật đầu, trong tâm trí chợt loé lên những khung ảnh luyện đan trước đây.

"Tất cả đều vì bảo mệnh."

Bảo mệnh?!

Năm lão giả nghe thấy vậy thì liếc mắt nhìn nhau, trên gương mặt hiện vẻ khó tin. Sở dĩ họ có biểu cảm như vậy là vì đan dược được dùng để bảo mệnh là những loại rất khó luyện và rất ít người có đủ năng lực để luyện ra nó.

Thậm chí năm người cũng rất ít khi, số lượng ít đến mức chỉ đếm trên đầu ngón tay và họ cũng chỉ có thể giúp một phần nào đó thôi. Nhưng để nói đến loại đan dược bảo mệnh, giúp người khác bước ra khỏi cửa tử khó như lên trời.

"Hay cho câu tất cả vì bảo mệnh?"

Cổ Âm trưởng lão nhìn hắn lộ vẻ ngờ vực.

"Thôi được rồi, những chuyện ngoài lề ta sẽ nói sau nếu như có thời gian. Nhưng hiện tại vẫn còn chuyện quan trọng hơn?"

Nhìn về viên đan dược, Cổ Âm trưởng lão nói tiếp.

"Hãy nói qua về đan dược của ngươi đi."



Đế Nguyên Quân gật đầu.

"Đan dược ta mang đến vẫn chưa có tên, ta chỉ tuỳ ý lấy linh dược rồi tiện tay luyện mà thôi. Nếu các vị muốn thì có thể đặt cho nó một cái tên."

Cầm viên đan dược lên tay, một vị lão giả lên tiếng hỏi hắn.

"Cầm lên có cảm giá lạnh nhè nhẹ, dược lực rất đậm và hài hòà. Theo ta biết thì ngươi sử dụng khá ít linh dược, ngoại trừ một gốc Địa phẩm thì chỉ có mười loại linh dược Huyền phẩm."

"Mỗi loại linh dược nó không có mối liên quan gì đến nhau, ta tự hỏi ngươi đã làm cách nào để phối hợp chúng chính xác hoàn toàn mà không có sai sót?"

Đế Nguyên Quân cười nhẹ, đáp.

"Tất cả chỉ dựa vào việc khống hoa và bí pháp."

Một vị lão giả khác lấy viên đan dược rồi lấy một miếng nhỏ để vào trong miệng. Ngay lập tức có một cổ dược lực từ trong khoang miệng xộc thẳng xuống dưới khiền lão giật mình.

Hai mắt lão nhìn hắn lộ vẻ khó tin nói.

"Dược lực thật mạnh, cảm giác cả người tràn ngập trong cảm giác khoan khoái, toàn thân nhẹ nhõm giống như vừa được thanh lọc. Nhưng có một điều mà ta cảm thấy không hiển?"

"Đan dược của ngươi chỉ có chừng này công dụng thôi sao?"

Lời nói của lão giả khiến toàn trường có một phen cười phá lên, ánh mắt bọn họ nhìn Đế Nguyên Quân đầy vẻ khinh thường và buông ra những lời chê trách.

"Tên này là ai vậy? Sao hắn dám dùng đan dược dưỡng sinh đến tham dự cơ chứ?

"Ta ban đầu còn tưởng hắn là một luyện đan sư tài giỏi và được năm vị giám khảo chú ý nhưng kết quả hắn lại mang đan dưỡng sinh đến. Buồn cười chết mất?"

"Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, cái gì cũng phải đợi đến kết quả cuối cùng."

".".

Ngồi ở trên cao, đám người Dược Vương Cốc trong lòng cảm thấy có chút thất vọng. Tuy không thể hiện ra bên ngoài nhưng trong ánh mắt họ vẫn hy vọng Đế Nguyên Quân có thể hiện khác.

Bỏ mặc những lời châm chọc ở sau lưng, Đế Nguyên Quân nhìn vị lão giả đó rồi nói.

"Vậy sao? Ngươi bây giờ vẫn chưa có cảm giác gì khác sao?"

".."

Lão giả nghe thấy vậy thì nhướm mày, trên gương mặt có chút ngờ vực nhưng không lên tiếng hỏi hắn. Mà thay vào đó, lão nhắm chặt hai mắt rồi từ từ cảm nhận.

Bỗng, hai mắt lão trừng lớn nhìn Đế Nguyên Quân lộ vẻ khó tin.

"Ngươi?"

Bốn vị lão giả thấy vậy cũng cảm thấy rất hiếu kỳ rồi xé ra một miếng nhỏ nuốt xuống. Ngay tức khắc, cả bốn người cũng lộ ra vẻ chấn kinh và biểu cảm không thể tin được.

"Thật không ngờ, ngươi vậy mà có thể khiến nó bùng nổ như thế này? Dược lực lồng dược lực, công dụng đề công dụng?"

"Theo ta biết, thủ pháp che giấu như thế này gần như đã thất truyền từ lâu? Không biết ngươi học nó từ đâu?"

"..".



Đế Nguyên Quân cảm thấy kỳ lạ liền lên tiếng hỏi lại.

"Nó khó như vậy sao? Chỉ cần luyện hai lần, đan bọc đan và khống hoa ngăn tách để chúng không hòa trộn với nhau."

"Chỉ cần tinh thông nó, các ngươi có thể luyện ra loại đan dược có nhiều loại công dụng chồng lên nhau."

Lời nói của hắn vừa dứt liền khiến toàn trường có một phen chấn động. Bọn họ không thể ngờ được rằng, cửu phẩm luyện đan sư ngay lúc này đang được người khác chỉ điểm.

Ngồi ở trên cao, đám người Dược Vương Cốc mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy họ chỉ mới nghe lần đầu nhưng những gì Đế Nguyên Quân nói nghe thì đơn giản nhưng thủ pháp đó cao siêu vô cùng.

Thậm chí cửu phẩm luyện đan sư cũng không làm được?

Điều này chẳng phải chứng tỏ trình độ của Đế Nguyên Quân còn cao hơn cả cửu phẩm luyện đan sư?

Đó chẳng phải là Thánh phẩm luyện đan sư hay sao?

Đám người Dược Vương Cốc triệt để chết lặng, trong tâm trí họ lúc này vẫn chìm đắm trong những suy nghĩ mà chưa thế thoát ra được.

Lúc này, năm vị lão giả nhìn nhau rồi gật đầu. Chỉ thấy họ đánh ra một đao chân nguyên bao bọn lấy họ và Đế Nguyên Quân rồi làm ra dáng vẻ trịnh trọng nói.

"Tuy không biết ngươi học nó từ đâu nhưng ta có một câu hỏi cần ngươi trả lời? Dựa vào khả năng của viên đan dược này thì phẩm chất của nó ít nhất cũng phải thất phẩm trở lên."

"Vậy sao đan dược của ngươi cũng chỉ có lục phẩm đan dược?"

Đế Nguyên Quân nhíu mày.

"Đan dược lục phẩm cũng đủ để ta vào vòng trong rồi đúng không?"

"Ý của ngươi là? Ngươi có khả năng khống chế được cả phẩm chất và công dụng của đan dược?"

Năm vị lão giả nhìn nhau lộ vẻ khó tin rồi thốt ra.

"Nếu nói như vậy thì ngươi chính là người đã viết ra bài biện đan đó?"

Nhận được cái gật đầu của hắn, Cổ Ẩm trưởng lão hạ thấp giọng nói.

"Rốt cuộc ngươi là ai? Mục đích của ngươi là gì?"

"Thân phận của ta là gì thì có quan trọng hay sao?"

Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ đáp.

"Còn về mục đích của ta chẳng phải quá rõ ràng rồi sao? Ta đơn giản chỉ muốn đi vào bí cảnh của các ngươi mà thôi."

Nói xong, hắn quay người rời đi.

"Ta hy vọng các ngươi đừng làm lớn chuyện này, ta chỉ muốn an ổn đi vào mà thôi."

Nhìn bóng lưng hắn rời đi, Cổ Ẩm trưởng lão hít vào một ngụm khí lạnh nói.

"Người này quá bí ẩn? Tuy không biết hắn ta là ai nhưng chỉ xét về năng lực thì tên này mạnh hơn ta."

"Điều này chỉ có thể xác nhận, thân phận thật sự của hắn có thể là Thánh phẩm luyện đan sư?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.