Chương trước
Chương sau
Có cốt khí, đúng là không tệ!

Ngồi trong xe ngựa, Viên Thế ngẩng đầu, hắn cảm nhận có hơn hai mươi cổ khí tức Tinh Cực cảnh đang lao xuống thì hơi khẽ nhíu mày nói.

"Tiền bối, vị cô nương kia có lẻ không chống đỡ được bao lâu".

"Nếu như đã trót ra tay tương trợ thì ta không thể để bị giết ngay trước mặt được. Ta sẽ ra tay nhưng một khi ở bên ngoài có biến thì xin tiền bối hãy ra tay trợ giúp".

Đáp lại lời cầu khẩn của Viên Thế, Đế Nguyên Quân khẽ gật đầu nhẹ một cái rồi thôi.

Ở phía bên ngoài!

Nữ tử đứng chắn ngay trước xe ngựa cùng với đám người hộ vệ dương đao múa kiếm chống trả đám hắc y nhân kịch liệt. Tuy có ưu thế hơn về số lượng nhưng cảnh giới của bọn chúng lại vượt da đám người nên rất nhanh đã rơi vào thế hạ phong.

Nữ tử vẻ mặt lo lắng nhìn đám hộ vệ nằm la liệt thì không khỏi lo lắng.

Đưa tay lau đi vệt máu trên khoé miệng, giọng điệu cô có phần bất lực thốt ra.

"Khốn kiếp, lần này ta đã kéo người khác xuống vũng bùn này rôi?"

"Chẳng lẽ không còn cách nào khác nữa hay sao?"

Ngay khi cô vừa dứt lời thì đột nhiên, có một thân ảnh từ trong xe ngựa lao vút ra ngoài cùng với đó là một tràng khí tức Tinh Cực cảnh tuôn trào và cực kỳ mãnh liệt.

Chỉ dựa vào cổ khí tức đó thôi mà đã đủ để ép bức đám hắc y nhân đó phải lùi ra sau mấy bước.

Lúc này, chúng dùng ánh mắt có phần ngưng trọng và có chút do dự nhìn Viên Thế đang đứng bảo vệ trước xe ngựa thì quát lớn. Cùng với đó, bọn chúng đồng loạt tản mát ra khí tức của bản thần hướng về phía Viên Thể như muốn ép hắn phải cúi người.

"Kẻ đến là ai?"

Đáp lại khí thể của bọn chúng, Viên Thế chỉ cười nhẹ rồi lên tiếng đáp lời.

"Chỉ dựa vào đám nhãi nhép các ngươi mà muốn biết thân phận của ta?"

Nói xong, hẳn nhẹ nhàng phất tay đánh ra một đạo kình khí. Ngay lập tức, phạm vi một trăm trượng xung quanh hắn bỗng có một cổ uy áp nặng nề như thái sơn đè nặng lên vai khiến đám hắc y nhân từ trên cao rơi xuống và phải chật vật mới có thể chống đỡ cơ thể.

"Chỉ dựa vào các ngươi mà muốn khiến ta ngẩng đầu?

Từng câu từng chữ bá đạo thốt ra khiến nữ tử cảm thấy khó có thể tin được.

Trong mắt cô, nam tử này chỉ lớn hơn cô hai ba năm thôi nhưng khí tức trên cơ thể lại mạnh mẽ đến như vậy. Cho dù là cô lúc còn đỉnh phong thực lực muốn đánh bại chúng phải bỏ ra không ít đại giới nhưng người nam nhân trước mặt chỉ cần dùng uy áp cũng đủ để khiến hơn hai mươi tên Tinh Cực cảnh phải cúi người, khom lưng.

Tuy cảm thấy rất bất ngờ nhưng trong thâm tâm cô lại cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng vì cô biết được bản thân hiện tại có thể đã an toàn.

"Khốn kiếp, tên này rốt cuộc là ai? Tại sao uy áp của hắn lại nặng đến như vậy?"



"Cảm giác giống như ta phải đối mặt với một vị trưởng lão Tinh Cực cảnh đỉnh phong? Chẳng nhẽ tên này là thiên kiêu của một đại gia tộc nào đó mà ta không biết hay sao?"

"Mặc kệ hắn ta là thiên kiêu của gia tộc hay tông môn lớn, nếu như ta không thể giết chết nữ tử đó thì ta chắc chắn sẽ chết?"

"..."

Nhín bọn chúng thì thào to nhỏ, Viên Thế khế cay mày nói.

"Vậy mà vẫn có sức phản kháng? Để xem các ngươi lần này có thể chống đỡ được hay không?"

Vừa dứt lời, Viên Thế nhấc chân rồi giẫm mạnh xuống thì ngay tức thì có một cổ áp lực nặng nề đè xuống khiến đám hắc y nhân phải khuy chân xuống. Những kẻ có thực lực thấp hơn một chút thì bị uy áp của hắn trực tiếp đè ép mà không thể phản kháng.

Ở trên kia trận chiến!

Hai vị trưởng lão đối chiến với sáu tên hắc y nhân đang diễn ra kịch liệt thì đột nhiên chững lại vì cổ khí tức của

Viên Thể phát ra kinh người khiến bọn họ phải há hốc mồm.

Lúc này, một vị trưởng lão cười nhẹ một cái rồi lên tiếng.

"Có vẻ như thực lực của Thánh tử đã tăng lên không ít, chẳng mấy chốc mà hai ta bị Thánh tử vượt mặt".

"Như vậy thì chẳng phải sẽ rất tốt hay sao? Dù sao thực lực của Thánh tử tăng lên thì ta sẽ có lợi rất lớn".

Đứng cách đó không xa, sáu tên hắc y nhân dùng ánh mắt nồng đậm sát ý nhìn về phía Viên Thế và trên gương mặt lộ rõ sự khó tin.

"Thật không ngờ, thực lực của tên tiểu tử này đã đạt tới trình độ như thế này? Đám người này chắc chắn là đệ tử của thế gia lớn nào đó?"

"Chuyện lần này không còn đơn giản nữa, bây giờ ta phải giết chết nữ tử kia mà còn phải tiêu diệt đám người này để phòng tránh hậu hoạ nhưng chỉ dựa vào thực lực của ta thì không thể làm được?"

"Cần phải câu kéo thêm thời gian, ta tin những đội khác và các vị tiền bối sẽ đến đây sớm thôi".

Nhìn đám người nói ra nói vào, hai vị trưởng lão vẻ mặt có chút thiếu kiên nhẫn nói.

"Các ngươi không phải đối thủ của bọn ta và nếu các ngươi không muốn tổn thất thì tốt nhất nên rời khỏi đây".

Đáp lại, một tên hắc y nhân đứng ra.

"Muốn bọn ta rời đi cũng được, chỉ cần các ngươi chịu giao ra nữ tử đó thì bọn ta sẽ xem như chưa từng có chuyện gì xảy ra".

"Chưa có chuyện gì xảy ra?"

Một vị trưởng lão khác nghe thấy vậy thì bật cười thành tiếng và nói với giọng điệu mỉa mai.

"Lời nói của các ngươi thật không ăn khớp, miệng thì nói bỏ qua nhưng trong mắt lại không thèm che giấu sát ý".

"Các ngươi đang định qua mắt hai lão già này hay sao?"



Đám hắc y nhân nghe thấy vậy thì cười lạnh một tiếng rồi quát lớn.

"Hừ... Hai ngươi đã biết trước câu trả lời của bọn ta mà còn hỏi nữa hay sao?"

"Không cần nhiều lời với chúng, chỉ cần giết chết hai lão già này thì những tên phía dưới chẳng là cái thá gì cả".

Dứt lời, đám hắc y nhân bộc phát toàn bộ thực lực lao về phía hai vị lão giả và tung ra từng đạo kình khí nhưng tất cả đều bị hóá giải một cách dễ dàng.

Đứng trước những lần công kích kịch liệt của đám người, hai vị trưởng lão dễ dàng tránh né rồi lên tiếng.

"Nếu như các ngươi đã một lòng muốn chết như vậy thì đừng trách hai lão già này ra tay không biết nặng nhẹ".

Nói xong, một vị trưởng lão vung tay đánh ra một đạo chưởng ấm to lớn bao phủ sáu tên hắc y nhân và phạm vi xung quanh gần hai mươi trượng đè xuống.

Ngay khi công kích vừa hạ xuống thì sáu tên hắc y nhân cắn răng bộc phát toàn lực để chống đỡ. Nhưng đứng trước uy lực khủng bố của chưởng ấn thì bọn chúng rất nhanh liền bị áp chế.

Máu từ trên khoé miệng đang chảy ra không ngừng nhưng bọn chúng vẫn kiên quyết chống đỡ và không màng đến an nguy mà trực tiếp thiêu đốt khí huyết để gia tăng thực lực.

Oanh!

Liên tiếp, từng đạo quyền cước trùng kích hướng về phía chưởng ấn mà đánh. Chỉ thấy ở bên ngoài chưởng ấn đã xuất hiện từng vết nứt lớn và không ngừng lan ra xung quanh.

Rất nhanh, chưởng ấn bị bọn chúng hợp lực phá toái khiến hai vị trưởng lão có chút bất ngờ.

"Thiêu đốt khí huyết sao?"

"Nhưng chỉ dựa vào chừng đó thực lực mà muốn giết chết ta?"

Hai vị trưởng lão vừa nói vừa đồng thời ra tay, chỉ thấy cả hai người lao nhanh về phía sáu tên hắc y nhân và tung ra từng quyền từng chưởng đánh bay bọn chúng ra xa mà không có dấu hiệu dừng lại.

Mãi cho đến khi 4 tên trong số bọn chúng không thể chịu được nữa liền khuy xuống rồi trực tiếp mất mạng vì thiêu đốt tinh huyết quá độ.

Còn hai tên còn lại thì cũng không khá khẩm hơn là bao nhưng may mắn hơn một chút. Mặc dù đã bước một chân vào tử môn quan nhưng hai tên đó vẫn cứng miệng vô cùng.

Thanh âm chúng vừa run rẩy và vừa thều thào thốt ra rồi gục xuống và từ từ mất đi sinh cơ.

"Bọn ta ở dưới hoàng tuyền đợi các ngươi".

Nhìn đám hắc y nhân đã bị tiêu diệt, hai vị trưởng lão vừa quay người chuẩn bị đi về phía xe ngựa thì con ngươi đột nhiên co rút lại và trên gương mặt hiện rõ sự lo lắng.

Cách đó không xa, có từng cỗ khí tức Tinh Cực cảnh đang xông về phía đám người với tốc độ cực kỳ nhanh và chẳng mấy chốc nữa sẽ đến đây.

Cảm nhận thấy nguy hiểm, hai vị trưởng lão gấp rút quát.

"Nhanh bảo vệ Thánh tử"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.