Chương trước
Chương sau
Ở đằng xa!

Nữ tử lao nhanh từ trong lùm cây ra con đường mòn thì trông thấy một đoàn hộ tống có khí tức bất phàm đang di chuyển nhanh về phía cô thì trên gương mặt hiện rõ sự vui mừng.

Lúc này, những cảm giác đau nhức và mệt mỏi gần như tan biến trong phút chốc và thắp lên cho cô một tia hi vọng.

Chuyển hướng di chuyển về phía đoàn hộ tống, nữ tử vừa chạy vừa hét ra thành tiếng.

“Cứu… Xin hãy cứu ta?”

Cô vừa chạy vừa hét lên nhưng đoàn hộ tống đó không có dấu hiệu dừng lại, giống như họ đang cố tình muốn vượt qua để đánh phiền phức.

“Khốn kiếp…”.

“Nếu như không ngăn đoàn người hộ tống đó lại thì ta chắc chắn sẽ chết”.

“Trước sau gì cũng chết, liều một phen thôi”.

Hít vào một hơi thật sâu, nữ tử dừng lại ở giữa đường. Cô nhắm mắt, hai tay đưa ra hai bên và chờ đợi.

Cách đó không xa, lão giả thấy người chặn đường thì đưa tay lên ra hiệu và nói.

“Tất cả dừng lại”.

Thấy đoàn hộ tống dừng lại trước mặt, nữ tử thở ra một hơi và trong lòng có chút mừng thầm. Cô bước đi từng bước mệt mỏi về phía trước rồi lên tiếng.

“Tiểu nữ trên đường quay về thì bị kẻ gian ra tay ám toán. Những hậu vệ thân cận đều bị bọn chúng giết chết”.

“Ta thật không muốn tạo phiền phức cho các người nhưng không còn cách nào nữa? Cầu xin các người hãy ra tay giúp đỡ, chỉ cần có thể thoát khỏi hiểm cảnh này…”

“Tiểu nữ chắc chắn sẽ có hậu tạ”.

Thấy không thể tránh khỏi phiền phức, lão giả ngoái đầu nhìn vào xe ngựa hỏi.

“Thánh tử, chuyện này nên xử lý như thế nào?”

“Haizzz… Nếu như không thể tránh khỏi thì đành phải xem tình hình”.

Viên Thế hạ thấp giọng nói.

“Chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát thì ta chỉ cần thể hiện rõ chuyện này không có liên quan gì đến ta là được”.

“Đã hiểu”.

Lão giả gật đầu rồi sau đó nhìn về phía nữ tử và nói.

“Thật lòng mà nói thì bọn ta đang có chuyện gấp nên không muốn nhúng tay vào những chuyện phiền phức. Nếu như chuyện ngươi gặp có thể nằm trong tầm kiểm soát thì ta có thể ra tay tương trợ nhưng nếu như kẻ địch của ngươi là những kẻ phiền phức thì ta không thể giúp”.

Nữ tử nghe thấy vậy thì cúi đầu, trên gương mặt hiện rõ sự lo lắng.

Cô hiểu rõ, thực lực của ba vị lão giả đều đạt cảnh giới Tinh Cực cảnh đỉnh phong và mạnh hơn những kẻ đang truy đuổi nhưng số lượng của bọn chúng quá áp đảo và cảnh giới của tất cả đều đạt trên Tinh Cực cảnh.

Thậm chí trong số đó có năm người là Tinh Cực cảnh đỉnh phong.

Trong trận chiến, bọn chúng có thể có cảnh giới thấp hơn nhưng một khi bọn chúng hợp lực thì ba vị lão giả sẽ không thể chống lại chúng.

Biết bản thân đang lâm vào thế khó, nữ tử cắn chặt môi. Trên gương mặt cô mặc dù không mong muốn nhưng lúc này lại không có cách nào khác.

Hít một hơi thật sâu, cô lên tiếng đáp trả.

“Chuyện này tiểu nữ hiểu rõ”.

Lúc này, ở ngoài xa!

Liên tiếp những thân ảnh lao nhanh về phía cô và đoàn hộ tống.

Ba mươi thân ảnh hắc y nhân đang đạp không mà đứng, ánh mắt bọn chúng nhìn về phía đám người hùng hổ giống như ánh mắt của thợ săn nhìn chằm chằm về phía con mồi và sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

“Thì ra nàng ta còn có trợ thủ khác? Chuyện này không giống như những gì mà ta nghe thấy, đây là chuyện ngoài ý muốn”.

Lúc này, một tên hắc y nhân đứng ra lên tiếng.

“Cho dù có nhờ vả thì ngươi nghĩ chỉ dựa vào ba vị lão giả gần đất xa trời đó có thể cứu ngươi được hay sao?”

Sau đó, ánh mắt bọn chúng nhìn về phía ba vị lão giả rồi nói với giọng điệu khinh thường.

“Nếu các ngươi không muốn chết thì ngoan ngoãn rời đi, bằng không thì đừng tránh bọn ta ra tay không biết nặng nhẹ”.

“Chà…”.

Đáp lại dáng vẻ hống hách của đám hắc y nhân, ba vị lão giả chỉ nhếch mép nở một nụ cười nhẹ rồi lên tiếng đáp lời.

“Đám trẻ tuổi các ngươi không biết lễ nghĩa, các ngươi thấy ba lão già này yếu đuối đến mức đó hay sao?”

Lời nói vừa dứt, ba vị lão giả liền bộc phát ra khí tức của bản thần rồi từ từ đạp không đứng giữa trung tâm vòng vây của bọn chúng.

“Đám người này cứ giao lại cho ta, các ngươi chỉ cần bảo vệ tốt nữ tử và xe ngựa”.

Đám hộ vệ phía bên dưới nghe thấy vậy thì đứng bao vây xung quanh xe ngựa và đáp.

“Vâng”.

Cảm nhận khí tức bừng bừng và mạnh mẽ, đám hắc y nhân có chút ngoài ý muốn. Trông cả ba lão giả trông không quá mạnh nhưng hiện tại lại toả ra khí thế áp bức khiến đám người cảm thấy lo lắng.

Thấy đám hắc y nhân có chút chần chừ, ba vị lão giả cười nhẹ một cái rồi lên tiếng.

“Thế nào, cảm thấy sợ hãi trước ba lão già này hay sao?”

Đáp lại, một tên hắc y nhân lộ vẻ tức giận quát.

“Hừ, ngươi nghĩ chỉ ba người các ngươi có thể khiến bọn ra lo sợ sao? Đúng là nực cười?”

“Ta sẽ cho các ngươi thấy hậu quả khi dám khinh thường bọn ta”.

Lời nói vừa dứt, khí tức đám hắc y nhân hùng hổ bộc phát quét ra xung quanh rồi đạp không lao thẳng về phía ba vị lão giả mà đánh.

Nhìn đám người lao đến, ba vị lão giả chỉ lắc đầu.

“Các ngươi cũng có chút thực lực nhưng chỉ dựa vào tính cách dễ bị khích tướng như thế này thì các ngươi chỉ xứng đứng ở tầng lớp tam lưu mà thôi”.

Vừa dứt lời, cả ba vị lão giả đồng loạt vung tay đánh ra từng đạo kình khí phá tan công kích của đám người. Sau đó, cả ba đồng loại xông lên và dựa vào lực lượng bản thân cường ngạnh áp chế.

Ngồi ở trong xe ngựa, Viên Thế liếc mắt nhìn Đế Nguyên Quân rồi lên tiếng.

“Liệu ba vị trưởng lão có thể chống lại đám hắc y nhân đó được hay không đây?”

Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn ra bên ngoài khe cửa sổ rồi lên tiếng.

“Có thể, đám hắc y nhân đó tuy có cảnh giới tương đối cao nhưng đó chỉ là vẻ ở bên ngoài. Bình nước cho dù có cao nhưng nước không đầy thì cũng chỉ là bình rỗng mà thôi”.

“Ta thì nghĩ, đám hắc y nhân này chỉ là quân cờ của người khác. Kẻ chủ mưu đứng ở đằng sau chuyện này có lẽ vẫn chưa lộ diện”.

“Cũng có thể kẻ đó mới chính là cường giả thật sự, có thể là Tinh Cực cảnh đỉnh nhưng cũng có thể là Hoá Cảnh”.

“…”

Viên Thế nghe thấy vậy thì có chút lo lắng, đáp.

“Nếu như tiền bối nói là đúng thì chuyện này sẽ không dễ giải quyết một chút nào cả?”

“Có lẽ chuyện này ta nên bỏ mặc thì hơn”.

Đứng ở bên ngoài xe ngựa!

Nữ tử toàn thân run rẩy dựa mình vào xe ngựa rồi nuốt xuống một viên đan dược trị thương. Ánh mắt cô nhìn lên trận chiến ở trên cao thì lộ vẻ kinh ngạc không thôi.

Tuy cô có thể cảm nhận được khí tức nhưng không ngờ được thực lực của ba vị lão giả đó lại mạnh đến như thế.

“Thực lực của ba vị lão giả đúng là thâm sâu khó lường? Hộ vệ của ta cũng được xếp vào hạng cường giả Tinh Cực cảnh nhưng vẫn bị đám hắc y nhân giết chết”.

“Vậy mà bọn chúng bây giờ lại bị ba vị lão giả đó áp chế đến mức không thể phản kháng. Thật là không thể tin nổi”.

Quay lại với trận chiến!. Nhanh nhất tại -- t𝗋𝓊ⅿt𝗋𝓊y en.vn --

Đám hắc y nhân bị ba vị lão giả áp chế và bị bức lui liên tục thì sắc mặt tối sầm lại. Ánh mắt bọn chúng càng ngày càng trầm xuống và lộ rõ sự lạnh lẽo vô cùng.

Lúc này, một tên hắc y nhân lên tiếng quát lớn.

“Các ngươi chia ra, chỉ cần giết chết nàng ta là có thể hoàn thành nhiệm vụ. Ta không thể để ba lão già này cầm chân mãi được?”

“Nhanh…”

Lời nói vừa dứt, đám hắc y nhân có thực lực hơi thấp một chút lao thẳng về phía xe ngựa rồi tung ra từng đạo công kích.

Nhìn đám người lão xuống, nữ tử lộ ra sự kinh hãi.

“Khốn kiếp, tuyệt đối không để bọn chúng gây thương tích cho người đang ngồi ở trong xe ngựa được?”

“Nếu các ngươi muốn động tới người đó thì phải bước qua xác của ta?”

Ngồi ở trong xe ngựa, Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn nữ tử với khí tức mỏng yếu thì nở một nụ cười nhẹ nói.

“Có cốt khí, đúng là không tệ”.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.