Dận Lễ động tác rất nhanh, Tề Tiểu Hỉ sau khi trở về, hắn phái Ngân Quang âm thầm chuẩn bị, an bài các nàng vào ở biệt viện Giang Nam của hắn .
Ngôi biệt viện này canh phòng nghiêm ngặt, ba lầu, tả hữu các hữu hai tiểu viện, nha hoàn, bà mụ, mười mấy sai vặt, một quản gia, náo nhiệt cực kỳ.
Tô Ngọa thập phần không có thói quen cho người ta hầu hạ, nhưng là nếu hắn kiên trì sủng ái nàng như vậy, cũng không phải nàng phản bác tâm ý của hắn không được, mà chính hắn làm một bộ dáng đại lão gia, làm nàng cảm thấy thân phận hai người chênh lệch cùng khoảng cách hai bên quá lớn.
Giờ phút này, mặt trời ánh chiều tà chiếu rọi trên thân nam tử đứng trước sân, làm cho hắn thoạt nhìn cao ngất cao lớn, giống như thiên thần, một thân áo bào lụa màu xanh làm tăng thêm vẻ ngọc thụ lâm phong. Một cái bím tóc đen nhánh dài đến bên hông, đó là nàng mỗi sáng sớm sáng sớm đều đã thay hắn tết thành.
Mắt phượng hắn hẹp dài dị thường nóng rực, thường làm mặt nàng nóng lên, nhưng cũng làm nàng si mê không hối hận, lông mày khí khái, hốc mắt sâu, là diện mạo đặc hữu của người Mãn, lại không hiện vẻ thờ ơ lạnh nhạt, mũi cao thẳng, nhưng mà chóp mũi mượt mà, khóe miệng hơi giương, đó có thể thấy được hắn là nam nhân mạnh mẽ, cương nghị.
Nhưng là đừng vì vậy liền coi thường hắn, hắn nhìn thì ôn hòa, kỳ thật ẩn hàm nội liễm khôn khéo cùng lợi hại, cả người tản mát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-nuong-hao-sac-cua-phuc-hac-vuong-gia/758399/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.