Tô Ngọa rùng mình một cái
Dận Lễ thập phần sâu sắc nhận thấy được phản ứng của nàng, dùng sức ôm nàng, an ủi nói, “Đừng lo lắng, hết thảy có ta.”
Hắn ý bảo tiểu nhị dẫn bọn hắn lên lầu hai thanh tịnh, sau khi ngồi xuống, tiểu nhị mang thức ăn nổi tiếng trong điếm tất cả đều bưng lên, sau đó quay đầu, lần đầu tiên thấy nàng lộ ra vẻ mặt tâm sự nặng nề.
“ Ngọa, ta không phải muốn ngươi đừng lo lắng sao? Chuyện của bọn họ đều giao cho ta xử lý, với ta mà nói, bọn họ tất cả đều là nhân vật nhỏ, không đáng kể chút nào.”
“Kỳ thật lúc trước ta đã biết rõ điều kiện xấu xa của bọn họ, bọn họ mới có thể như thế hào phóng cung cấp hiện tại chỗ ở cho ta ở lại, đương nhiên bao gồm chuyện Tiểu Hỉ, hơn nữa ta cũng đều lên kế hoạch tốt lắm. . . . . . , không nghĩ tới hôm nay thế nhưng lại ở chỗ này gặp bọn họ, còn trở mặt. . . . . .”
Đột nhiên, hắn ở trên môi của nàng ấn xuống một cái hôn.
Lời nói bị cắt đứt, nàng hờn dỗi trừng mắt liếc hắn một cái, thầm oán nói: “Ngươi làm gì thế ?”
“Ta không muốn nhìn thấy bộ dạng ngươi sầu mi khổ kiểm, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ngươi luôn cười tủm tỉm , một bộ dáng vô ưu vô lự, ta thích ngươi như vậy, cho nên chuyện hao tổn tinh thần, phiền lòng, liền giao cho ta xử lý.”
“Ngươi không hiểu, chúng ta Tô gia ở Tô Châu xem như thủ phủ, lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-nuong-hao-sac-cua-phuc-hac-vuong-gia/758398/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.