EDIT: BRANDY
Thẩm Yến cũng không hẳn là không có mục đích gì, chỉ đơn thuần dẫn Lưu Linh đi chơi.
Hai người dạo phố chán chê, chàng đưa ra đề nghị cả hai cùng nhau đến một chỗ.
Đến nơi Lưu Linh mới phát hiện, Thẩm Yến tiện đường muốn qua đây xem xét thử tình hình những nạn dân vô tình gặp trên đường đang sống thế nào, Từ lão tướng quân có chiếu theo lời chàng an bài thỏa đáng cho họ không.
Chỉ là việc tiện tay, Lưu Linh cũng chẳng phải người hẹp hòi hay so đo tính toán.
Trước nay chàng ta đều lờ nàng đi, hiện giờ lại chủ động đưa nàng đi chơi, vì vậy Lưu Linh rất vui vẻ.
Nhưng mà Thẩm Yến xem chừng đối với việc chơi bời lêu lổng rất không có hứng thú.
Đầu làng có một cây hòe to, thân cây nằm ngang, cành lá xum xuê, uốn lượn.
Thanh niên tựa trên thân cây, buồn bực, ngán ngẩm nhìn sang bên cạnh. Một bầy trẻ con xúm lại một góc chơi đoán đá, tiếng cãi nhau, tiếng cười nói om sòm, náo nhiệt.
Lưu Linh quan sát một hồi, cuối cùng cũng gia nhập trò chơi.
Đám trẻ con không bài xích người lạ, chỉ thấy một vị tỷ tỷ xinh đẹp như tiên giáng trần muốn chơi cùng, lập tức đồng ý.
Chơi vài ván, Lưu Linh cảm thấy thú vị, lại kéo Thẩm Yến tham gia cùng.
Lưu Linh ân cần dụ dỗ: “Thẩm đại nhân, huynh không thể cứ quái gở, khó gần thế được, phải thâm nhập dân sinh, tìm hiểu cuộc sống của bách tính chứ.”
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-khanh-hao/2674607/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.