Thi Hồng Anh ngược lại nhìn thấy chàng thần thái nôn nóng như thế thì bật cười khúc khích nói, "Ngươi muốn bay chăng, thực sự thì phải đi mất bao nhiêu ngày được chứ?"
Một câu hỏi này khiến Trương Liêm ngẩn người, lắp bắp nói, "Ðiều này thì khó nói chắc được. Gia nghiêm bảo tôi đi du học từ tháng trước, nhưng đi có nghỉ có, cả đường bộ lẫn đường thủy, đôi khi gặp danh lam thắng cảnh thì đứng lại thưởng ngoạn vài hôm, đến tối tới bến Phong Kiều mới sinh ra chuyện, nói không chừng phải đi vòng mươi ngày nửa tháng mới đến được."
Thi Hồng Anh hai mắt sáng lên hỏi, "Ngươi nhớ đường chứ?"
Trương Liêm nói, "Nếu đến Chấn Trạch thì nhận ra, từ Chấn Trạch đi theo hướng nam đều là quan lộ lớn."
"Thế thì tốt, đến Chấn Trạch thuê ngựa mà đi có lẽ rút ngắn được thời gian."
Trương Liêm đưa tay sờ sờ lên áo, lắc đầu cười khổ.
Thi Hồng Anh biết trong người Trương Liêm chẳng còn tiền, may mà khi nàng trốn ra khỏi áo quan đã mang theo một ít kim ngân châu báu, bấy giờ an ủi mấy câu cho Trương Liêm yên tâm, rồi quay đầu bảo chủ thuyền cho thuyền chạy thẳng đến hướng Chấn Trạch.
Hai người lên bờ ở Chấn Trạch, Thi Hồng Anh mua một con ngựa, ăn uống qua loa xong hai người liền lên đường, nhưng nào ngờ vừa ra khỏi cửa phạn điếm thì chạm phải một người đi tới cười hì hì nói, "Trái đất vẫn tròn chứ!"
Thi Hồng Anh giật mình khi nhận ra người này không phải ai khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-cam-do/2392798/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.