Lão nhân áo gai ánh mắt ngưng chú nhìn vào Trương Liêm chăm chăm, chừng như đã hiểu ra tâm ý của chàng lúc này, cười nhẹ hỏi, "Ngươi hoài nghi ta nếu như giỏi tuyệt nghệ khinh công, vì sao lại còn vị giam khốn ở đây chứ gì?
Hà hà."
Trương Liêm không cần giấu giếm gật đầu đáp, "Tiểu khả không quen nói dối, đúng là cảm thấy kỳ lạ, vì lão trượng nếu như giỏi khinh công, thì có thể phi lên ngọn cây mà ra khỏi đây một cách dễ dàng, hà tất phải ngồi đau đầu vì một ma trận trước mắt như thế này! "
Lão nhân nhìn chàng gật gù cười kha khả nói, "Tiểu tử ngươi đúng là người chân thực có gì nói nấy, thế nhưng nếu ngươi biết rằng lão phu ngồi đây đợi chết thế này là vì đã có lời thề với lòng mình từ trước!"
Trương Liêm nghe một câu này Vô cùng ngạc nhiên hỏi, "Lão trượng nói vậy nghĩa là thế nào?"
Lão già bỗng nhìn chàng bằng ánh mắt hết sức từ hòa, chậm rãi nói, "Ta tuy có thể phi lên ngọn cây để ra khỏi đây dễ dàng, nhưng ta đã thề phải phá được ma trận này mới ra khỏi đây, nếu không ta thề chết cũng không bao giờ rời khỏi đây nửa bước! "
Trương Liêm hơi ngớ người, chàng nhớ lại trong nhiều cổ thư cũng từng viết về nhiều nhân vật lập dị cổ quái trong sử sách, có lẽ lão ta cũng không ngoài những con người như thế.
Chàng nghĩ những người như thế này vừa rất cố chấp nhưng đồng thời cũng rất có niềm tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-cam-do/2392787/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.