Tô Hạc Đình nghiêng ngả nhưng không ngã ra ngoài mà lại được Tạ Chẩm Thư đỡ lấy. Song cậu giật mình choàng tỉnh, tai mèo tức thì dựng đứng lên, cặp mắt sáng rực lạ thường.
Đêm hôm khuya khoắt, đường thì rộng thênh thang nhưng đối phương lại nhè đúng chỗ này mà đâm, Ẩn Sĩ dùng ngón chân nghĩ cũng biết là không ổn. Y bèn dứt khoát quyết định đánh lái quành xe.
“Rừm—”
Tiếng nổ máy đặc trưng của xe gắn máy kiểu mới vang lên thành hai khúc hòa tấu giữa giao lộ. Hai kẻ trên xe mặc đồ da bó đội mũ bảo hiểm, từ kính chiếu hậu không nhìn được mặt mũi. Chúng phi qua dải an toàn, lúc sắp sửa đâm vào tường thì hất đít xe dừng lại, giơ tay về phía xe.
Tạ Chẩm Thư lập tức nói: “Ôm đầu!”
Ẩn Sĩ cúi phắt xuống, chỉ trong nháy mắt, kính chắn gió đã vỡ đoàng!
Lực xung lượng mãnh liệt hất văng kính vỡ vào trong xe, Ẩn Sĩ cảm thấy cổ nóng rực, chi chít những mảnh thủy tinh, y cúi mặt gào: “Đệt đệt đệt! Có súng!”
Tạ Chẩm Thư nói: “Tới kìa.”
Tay đi xe máy ở cách đó khá xa nhắm vào cửa xe nã súng điên cuồng.
Loạt tiếng “đoàng đoàng đoàng” dội vào ngực Ẩn Sĩ dọa y sợ nhũn cả chân, thảng thốt hỏi: “Sao bây giờ?!”
Tạ Chẩm Thư thò tay lấy hòm vũ khí đằng sau ghế ra. Anh lắp súng cực nhanh, thậm chí còn không quên gắn nòng giảm thanh, điềm tĩnh đáp: “Giết hắn.”
Dứt lời anh lập tức nổ súng.
Nòng giảm thanh giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880560/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.