“Ái chà,” 7-006 tỏ vẻ vô cùng thông cảm, an ủi anh, “đèn của anh nhấp nháy kìa.”
Tạ Chẩm Thư: “…”
Anh gỡ đáy lò ra kiểm tra.
7-006 hào hứng nhìn, từ cổ tay Tạ Chẩm Thư, hắn nhìn thấy đầu ngón tay của Tạ Chẩm Thư, những vết tích còn lại từ việc huấn luyện trong lòng ngón tay và kẽ giữa ngón trỏ cùng ngón cái bị hắn thu gọn vào tầm mắt. Hắn nhận ra Tạ Chẩm Thư là loại huấn luyện cũng tự giác chứ không tối ngày làm biếng như mình. Đến khi Tạ Chẩm Thư đặt cái lò sưởi điện xuống, hắn đã nhếch mép chế giễu: “Xem ra ngủ chung là do ý trời rồi.”
Tạ Chẩm Thư lắp chiếc lò nguyên vẹn lại như cũ, gương mặt anh tuấn của anh vẫn vô cảm như thường lệ, chỉ có đuôi mắt sắc hơi cụp xuống, phảng phất vẻ rầu rĩ vì bị đả kích. Song anh không cho phép bản thân nản lòng như thế, chỉ một giây sau anh đã bình tĩnh lại, đặt chiếc lò sưởi về chỗ cũ.
Chiếc lò sưởi đứng yên, không lệch lấy một li như dùng thước vạch ra.
7-006 cười bò: “Bình thường đánh răng xong có phải anh sẽ cắm thẳng lại bàn chải không? Ăn cơm thì sao? Lúc ăn cũng phải đặt bát đũa nghiêm chỉnh nguyên một chỗ à?”
Hắn cảm thấy Tạ Chẩm Thư hơi mắc chứng cưỡng chế, nền nếp phép tắc như người tí hon ngồi trên nóc hộp quà cao cấp vậy, đến cả ruy-băng cũng phải buộc sao cho thật chắc.
Tạ Chẩm Thư không buồn đáp, 7-006 bèn nói: “Anh với tôi là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880530/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.