Tạ Chẩm Thư nói: “Tất cả.”
Không phải anh giả ngầu, anh muốn dùng những câu đã từng xuất hiện trong tuyến truyện của lần trước để dò xét ký ức của Mèo.
Kết quả bên kia im lặng một lát, năm giây sau, 7-006 nói: “Anh Tất, cần tôi làm gì không ạ?”
Cậu đặt luôn cái từ “Tất cả” ấy làm biệt danh cho Tạ Chẩm Thư.
Tạ Chẩm Thư nhắc lại những lời giới thiệu lần trước một cách ngắn gọn, có điều khi nói đến cuối thì anh có sửa lại đôi chút: “Nhiệm vụ sẽ kéo dài khoảng vài tháng, thời gian chúng ta hợp tác không ngắn đâu. Tôi gặp cậu được không?”
Anh muốn biết vị trí cụ thể của Tô Hạc Đình trong khu tập huấn, có thể Mèo sẽ tiết lộ cho anh trong lúc lơ đãng. Khu Quang Quỹ trong thiết lập là cái nôi của Báo Đen, đề nghị của Tạ Chẩm Thư như vậy cũng phù hợp với diễn biến của nhiệm vụ, nhưng anh nghe từ chỗ hệ thống cửa sổ rằng trừ khi là nhiệm vụ bắt buộc, còn không 7-006 cực hiếm khi xuất hiện ngoài đời. Thế nên Chỉ Huy đã ăn gian, anh chuyển lời thoại của Tô Hạc Đình trong lần trước đến đây.
Nhưng Tô Hạc Đình không cắn câu, Mèo rất khó bắt. Cậu nói bằng giọng lười biếng: “Tiếc quá, tôi lại không ở nhà, không gặp được rồi. Cơ mà có việc gì thì anh cứ nhắn tin cho tôi, ban ngày tôi ngủ.”
Tạ Chẩm Thư nói: “Tôi không có máy truyền tin.”
Ký túc xá ở nhà tù chỉ có điện thoại, không có máy truyền tin, ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880398/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.