“Gọi trung tâm thông tin, 953 đây! Xe của bọn tôi vừa bị nổ, yêu cầu tiếp viện, nghe thấy xin… trả lời… Trung tâm thông tin!”
“Ban hậu cần bị oanh tạc…”
“Một đàn Tất Phương lớn đang tấn công khu nhà ở, Chỉ huy! Chỉ huy!”
Cây bị tổn hại khiến các tần số liên lạc bị nhiễu, tiếng các đội lẫn lộn vào nhau khiến ta không biệt nổi ai với ai. Tạ Chẩm Thư thử trả lời nhưng cũng chẳng đến đâu.
Tô Hạc Đình đóng cửa xe, nói: “Đến cứ điểm khẩn cấp đi.”
Cứ điểm khu biệt thự là một nơi tập hợp khẩn cấp chuyên dùng để đối phó những tình huống phát sinh, dù không truyền đạt được mệnh lệnh, đội tác chiến cũng sẽ ở đó chờ lệnh.
Tạ Chẩm Thư cũng có chung ý tưởng, anh vừa mới quành xe thì một hòn pháo giữa mỏ nện xuống tòa nhà phía sau. Tòa nhà lập tức sụp đổ, không khí ùa ra hất văng xe về ven đường.
“Ruỳnh—!”
Chỉ huy đánh mạnh tay lái làm bay những mảnh kính bắn tới xe, đầu xe sượt qua đèn đường lao đi, đè nát một hàng rào, lái vào một khoảnh cỏ. Người Tô Hạc Đình bắn ra khỏi lưng ghế rồi lại đập bốp về. Cậu ho khù khụ, mặt tái mét.
Tạ Chẩm Thư nói: “Anh không nhìn rõ đường.”
Tuy lửa đang cháy rực trời nhưng sương mù vẫn dày đặc phủ kín mặt đất như cũ, đã thế khói súng còn mịt mù tứ phía, giờ đến cả cảnh tượng ngay trước mắt cũng nhìn không ra.
Tô Hạc Đình: “Để em chỉ cho, lái về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880338/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.