Tần ho khù khụ giữa tiếng súng, bị các vệ sĩ vây lại che chắn. Y lo cho Tần Minh nên không chịu lùi bước mà đứng yên tại chỗ, nghiêm nghị nói: “Tô Hạc Đình, tôi đã đồng ý để các cậu đi rồi, cậu đang làm gì vậy?”
Tô Hạc Đình: “Vừa bảo anh rồi đấy, anh đồng ý chậm quá.”
Vệ sĩ ngã như rạ trong hành lang, những vết đạn trên tường bốc khói. Hội Nói tục ùa ra như một đàn ong, một đàn khỉ tới cướp phá. Bọn họ được trang bị tận răng, cả người bừng sáng, đồng thanh hô: “Chiến vãi lù!”
Tóc Hai Bím cầm súng bước ra khỏi thang máy, đưa một tay lên trán làm động tác nhìn ra xa, bảo: “Mèo con ơi Mèo con đâu rồi?”
Giữa đám hộ vệ có người nhận ra họ, bèn thốt lên: “Hội Nói tục!”
Tóc Hai Bím nói: “Đúng rồi, là chúng tôi đây. Tổ chức hoan nghênh tất cả mọi người gia nhập, bao giờ muốn nhảy thuyền thì liên lạc tôi nhé.”
Tần che tiếng ho, trận cãi cọ ồn ào trong hành lang khiến y khó chịu, đúng lúc đó Tóc Hai Bím thấy y, bèn vẫy tay thật lực về phía y, bảo: “Hê lô, chào anh gì đó, anh muốn nhập hội không? Không cũng không sao, tôi hỏi cái này, anh có nhìn thấy một chú mèo con ở đâu không? Cao tầm này, với cả mắt hai màu nữa.”
Tần ho liên tục, nói: “Có thấy, cậu ta đang ở ngay trước mặt tôi đây. Nếu cô tìm cậu ta thì qua đây là được.”
Lời y nói thì đơn giản, nhưng ở phía đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880284/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.