Tình sâu nghĩa nặng Editor: Yang Hy Từ lúc dính màu Hà Minh, dọc đường về cứ phải gọi là yên bình như sông không gợn sóng. Cả nhóm quay lại trụ sở của đội trinh thám mà thuận lợi đến khó tin. Vừa đặt chân vào cửa, Nguỵ Hằng đã chạy xồng xộc ra đón: “Thế nào rồi? Thế nào rồi? Đã xảy ra chuyện gì?” Lý Trường Xuyên nghĩ một lát, mới nói: “Chuyện bí ẩn lại gỡ được thêm một cái. Giờ chỉ còn hai vụ của anh Phong, một vụ của tôi, với vụ số mười thôi.” Ý là cả bọn vừa mới giải mã được vụ bí ẩn số bốn – nguồn gốc vì sao Cố Tình Thâm gia nhập đội trinh thám. “Không ngờ nha, cảm giác cứ như mấy bánh răng vận hành vậy đó, như có một bàn tay vô hình đẩy mọi thứ về đúng vị trí. Những vụ mà trước đây có mơ cũng không gỡ nổi, giờ tự nhiên cứ lộ ra ào ào.” Nguỵ Hằng cảm thán. Nghe Nguỵ Hằng than thở xong, Phong Vạn Lý thêm thắt: “Chưa kể bọn tôi còn quay về hai ngàn năm trước, làm một pha cướp pháp trường đó.” Chờ Ngụy hằng than thở xong sau, phong vạn dặm bổ sung lại đạo:”Rồi mới chúng ta còn đi hai ngàn năm trước cướp cái đạo trường.” Ngụy Hằng: ??? Thấy mặt cậu ta mờ mịt, Phong Vạn Lý liền khoác vai kéo lại, hớn hở nói: “Để anh Phong kể cậu nghe cho rõ! Bảo đảm nghe xong như đang xem phim 3D sống động tại chỗ luôn!” Đợi Phong Vạn Lý kể một hồi như đang tường thuật phim truyền hình dài tập, Nguỵ Hằng bĩu môi, không vui:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tuong-nhan-qua-mieu-khuan/4682171/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.