Chương hiếm hoi không bày trò Editor: Yang Hy Sau khi mọi chuyện được giải quyết, Hà Minh nghe nói Ngụy Hằng và Lý Trường Xuyên đã thẩm vấn xong ông chủ Trần, liền dẫn cả nhóm rời khỏi nhà tang lễ. Trên đường đi, Phong Vạn Lý ngơ ngác hỏi Lý Trường Xuyên: “Ơ, mình làm công đức à? Không cần quay lại đòi ông chủ Trần trả tiền sao?” “À cái đó hả,” Ngụy Hằng chen vào, cười toe toét, “bên mình làm việc là thu tiền trước mà!” Phong Vạn Lý nghệt mặt: “…Vậy lúc nãy đội trưởng bảo ‘vụ này coi như làm không công’ là sao?” “Là vấn đề nhân quả đấy!” Lý Trường Xuyên nghiêm túc nói, “Công việc của đội mình là làm rõ mọi nhân quả. Nếu mình nhận tiền mà không làm tới nơi tới chốn thì sẽ nợ một khoản nhân quả. Mà món nợ này để lâu thì phiền phức lắm, ai biết lúc nào nó quay lại đòi!” Khi cả nhóm đi tới chỗ đậu xe, Lý Trường Xuyên vỗ vai Phong Vạn Lý, ra hiệu cho cậu mở cửa xe. Nhưng trước khi cậu kịp đụng vào tay nắm cửa xe, giọng Hà Minh vang lên phía sau: “Trường Xuyên lái xe.” Lý Trường Xuyên ngớ ra: “Hả? Tại sao lại là tôi?” Phong Vạn Lý đang định cười trêu: “Ấy dà, Lão Xuyên à…” “Không phải lần nào đội mình cũng may mắn đụng trúng người quen đâu.” Hà Minh lại nhàn nhạt bổ sung, “Lần sau mà tông người rồi vào thẳng đồn cảnh sát hay cục phòng cháy chữa cháy thì tôi không có tài giỏi đến mức vớt được cả đám ra đâu.” Nói xong, anh ta liếc mắt nhìn Phong Vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tuong-nhan-qua-mieu-khuan/4682118/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.