Kẻ tung người hứng, nghiệp quật không chừa ai Editor: Yang Hy Chạy rồi lại chạy, hai người tình cờ gặp Lý Trường Xuyên và Ngụy Hằng. Trò chơi hai người một ma lập tức nâng cấp thành trận chiến sinh tử giữa bốn người một quỷ. Ngụy Hằng khóc không ra nước mắt, cậu ta cảm thấy lượng vận động cả đời mình chắc gom lại hết cho hôm nay, đồng thời cũng rút ra được bài học để đời cho mình. Cậu ta thề sau khi rời khỏi đây nhất định sẽ chạy bộ năm cây mỗi ngày để rèn thể lực. Lý Trường Xuyên ra sức ném bùa về phía sau, mong sẽ làm chậm lại tốc độ của địch, nhưng chẳng có tác dụng gì. Mấy lá bùa của anh ta bay tứ tung như tờ rơi quảng cáo phát ngoài đường, chẳng gây được chút sóng gió nào. “Đội trưởng ơi, bùa của tôi không ăn thua rồi! Chúng ta chạy tới bao giờ mới xong đây!” Lý Trường Xuyên hét lên về phía Hà Minh đang bị Phong Vạn Lý kéo chạy phía trước. “Tôi với Ngụy Hằng sắp chịu không nổi rồi!” “Đừng nói nữa! Hồi nãy đội trưởng còn mặt lạnh như tiền đứng nhìn cái tên kia tẩn tôi một trận đấy!” Phong Vạn Lý cũng chẳng vừa, mồm vẫn không ngừng than: “Gương mặt đẹp trai của tôi bị trầy xước rồi, không đền nổi đâu! Tôi không muốn phải đeo mặt nạ như đôi trưởng suốt đời đâu!” Cả đám: “…” Hà Minh bình thản đáp lại: “Được rồi, ghi sổ nợ thêm một khoản.” Ngụy Hằng th* d*c hỏi: “Vậy… giờ chúng ta phải làm sao đây?” Phong Vạn Lý còn chưa kịp buông ra câu ‘cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tuong-nhan-qua-mieu-khuan/4682117/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.