Thái Hân không ngờ mình vẫn có thể bình tĩnh đón tiếp vị cố nhân đãchia tay này như thế. Nhạc Tư Tư không còn điên cuồng vừa nói vừa cườinhư trước nữa, vẻ mặt cô ấy có gì đó bi thương. Cô nói với Thái Hân:“Qua nhiều năm như vậy, tôi vừa thương vừa hận cậu, đúng là lãng phítình cảm quá. Thực ra người tôi nên hận chính là tôi!”
Lời sám hối đó lại khiến Thái Hân mềm lòng.
“Quên đi”.
Nhạc Tư Tư cười cười: “Thực ra cậu đúng là một người khiến người taphải ghét, lúc nào cũng hiền lành rộng lượng, khiến cho tôi càng hẹp hòi đê tiện hơn!”
Cô ấy không cười nữa, nói với Thái Hân: “Ở cạnh bên cậu bao lâu, tôichưa từng làm việc gì cho tốt, lần này tôi nghĩ, có lẽ mình nên làm gìđó. Nếu như cậu còn tin tôi thì tôi cho cậu biết, Trương Hách Nhiên vẫnluôn thầm yêu cậu. Đừng ngạc nhiên, cậu vào xem weibo của cậu ta đi, xem xong cậu sẽ hiểu hết thôi. Nhớ nhìn kĩ thời gian, xem từ lúc học đạihọc ấy”.
Nhạc Tư Tư nói ID weibo của Trương Hách Nhiên cho Thái Hân – Chăm chỉ ăn rùa*
*Thái: vừa có nghĩa là rùa, vừa nghĩa là họ Thái, họ của Thái Hân.
Thái Hân kìm nén nỗi khiếp sợ trong lòng, tìm weibo của Trương HáchNhiên. Lúc cô vừa mở vào trang chủ, cả cơ thể như run rẩy hết lên. Tìmtới thời điểm khi còn học đại học, mở xem từng bài một.
“Chán quá. Ngày nào cũng phải đi tự học, ngày ngày vẽ vẽ vời vời. Ít ra phong cảnh ở lầu hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-yeu-em-nhu-the/2155459/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.