Ngoại truyện
Sáng sớm mùng Một Tết, Giang Nghiên đã lôi kéo Nhan Yểu, nghiêm túc đứng trước mặt hai vị trưởng bối nhà họ Giang mà nói ra hai chữ “kết hôn”.
Như thể sợ cô sẽ đổi ý giữa chừng, anh hận không thể kéo thêm vài người tới làm chứng, phòng trường hợp Nhan Yểu đột nhiên lại thấy “kết hôn chẳng khác nào bước vào mồ”, rồi tiện tay phủi nhẹ cho qua.
Tối qua hai người ngủ rất muộn, vậy mà mới tám giờ sáng, Nhan Yểu đã bị Giang Nghiên dựng dậy. Cô còn ngái ngủ, mắt nhắm mắt mở đ.á.n.h răng rửa mặt xong thì bị kéo tới bàn ăn.
Ban đầu còn mơ màng, nhưng ngay lúc Giang Nghiên nghiêm túc nói ra hai chữ kia trước mặt bố mẹ, cô lập tức tỉnh cả người, cũng hiểu ra vì sao sáng sớm anh đã hào hứng như vậy.
Trong lòng vừa buồn cười vừa cảm động, mà lòng bàn tay đang đặt lên mu bàn tay cô lại nóng rực, có hơi đổ mồ hôi, khiến nụ cười nhàn nhạt trên môi cô cũng dần thu lại.
Giang Nghiên bề ngoài có vẻ rất bình tĩnh, nhưng Nhan Yểu nghiêng đầu nhìn gương mặt tưởng như điềm nhiên của anh, sống mũi cao thẳng, đường nét góc cạnh, mọi thứ trông vẫn y như thường ngày. Chỉ là bàn tay đang nắm lấy tay cô kia hơi run run, không cách nào che giấu được sự căng thẳng trong lòng anh.
Hai vị phụ huynh cũng không ngờ, mới chỉ qua một đêm, mà hai đứa nhỏ đã quyết định một chuyện trọng đại như thế.
Dung Mạn Uyển hiểu rất rõ hoàn cảnh gia đình Nhan Yểu, cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067369/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.