Giang Nghiên không bật loa ngoài, nhưng trong hội trường lớn yên tĩnh đến mức tiếng kim rơi cũng nghe rõ, hơn nữa khoảng cách giữa hai người lại rất gần, nên giọng Nhan Yểu lọt vào tai Tần Chiêu vừa vặn, không lệch đi đâu.
Là một giọng nói hiếm khi mang theo sự thân mật và quen thuộc đến vậy.
Tần Chiêu sớm đã biết bọn họ chia tay, lại còn tự cho là Nhan Yểu là người chủ động nói lời kết thúc.
Ba tháng trong mắt Tần Chiêu, khoảng thời gian ấy đã là quá dài.
Có lẽ do bản năng “kẻ hư hỏng” và “học sinh ngoan” vốn chẳng ưa nhau, nên ngay từ hồi cấp ba anh ta đã không có cảm tình với Giang Nghiên. Về sau, nghe đám đàn em lấp lửng chuyện Giang Nghiên có ý với Nhan Yểu, anh ta cũng chỉ hừ lạnh, thầm nghĩ đúng là kẻ si tâm vọng tưởng.
Nhưng mười năm sau, khi gặp lại, anh ta không ngờ thằng nhóc ấy lại thực sự chiếm được cô.
Tần Chiêu tự nhận mình hiểu rõ Nhan Yểu, nên tin rằng sớm muộn gì hai người họ cũng sẽ chia tay. Chỉ là ba tháng đã vượt ngoài dự liệu của anh ta, và diễn biến mọi chuyện cũng chẳng giống như anh ta tưởng.
Anh ta phải thừa nhận, mình đã có chút cảm giác nguy cơ. Mà điều khiến anh ta khó chịu là, thứ cảm giác này lại do chính tên “mọt sách” năm xưa mang đến.
Giờ đây, khi nghe giọng Nhan Yểu, sự dịu dàng ẩn trong ngữ điệu ấy khiến anh ta bỗng nhận ra, hình như có điều gì đó đã thoát khỏi vòng kiểm soát.
Nhan Yểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067360/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.