Tập đoàn Tần thị vốn là một trong những doanh nghiệp có tiếng trong nước, lần này cũng tham gia hội tuyển dụng trong khuôn viên Đại học Q. Còn Tần Chiêu là khách mời của nhà trường, được mời đến với tư cách doanh nhân nổi tiếng để diễn thuyết.
Đối với vị tổng tài trẻ tuổi đầy hứa hẹn này, không ít sinh viên ôm lòng tò mò và ngưỡng mộ tìm đến nghe. Hội trường lớn chật kín chỗ ngồi, nhiều sinh viên ghé tai nhau bàn tán về Tần Chiêu, trông anh ta vô cùng được hoan nghênh.
Giang Nghiên ngồi dưới khán đài, gương mặt lập thể tỏa ra một vẻ lạnh nhạt, toàn thân toát lên khí thế “người sống chớ lại gần”.
Thầy Tiền ngồi bên cạnh, cứng đờ như bị hàn khí từ người Giang Nghiên đông cứng thành băng, không nhịn được nghiêng đầu hỏi: “Giáo sư Giang với Tần tổng có hiềm khích à?”
“Thầy Tiền nghĩ nhiều rồi, chẳng qua chỉ là chút ân oán vặt vãnh thôi.” Giang Nghiên mở miệng đáp.
Thầy Tiền ngượng ngùng cười, trong lòng nghĩ, nhìn tư thế hai người ban nãy, cái chữ “vặt vãnh” này e là không đủ xài.
“Chỉ là tôi ngứa mắt chuyện anh ta cứ thích nhòm ngó đồ của người khác.” Giang Nghiên thu hồi ánh mắt, giọng thản nhiên nhưng trong mắt lại lóe lên một tia tàn nhẫn.
Thầy Tiền hơi khó hiểu, theo bản năng hỏi: “Thứ gì mà quan trọng vậy? Dù sao Tần Chiêu cũng là tổng tài Tần thị, không thể đắc tội quá mức.”
Giang Nghiên liếc sang thầy Tiền một cái: “Mơ ước vợ tôi, nhịn được chắc?”
Nghe vậy, thầy Tiền lập tức hít một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067359/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.